Vì thân là thư ký nên anh đi đâu, tôi cũng phải như cái đuôi mà đi theo đó. Dù anh không nói ra nhưng tôi phải tự biết thân phận hiện tại của bản thân mà quy theo. Tiếp cũng không ít rượu mà ăn lại không có nên có chút chột dạ, đừng nói đến ăn cả ngồi cũng chẳng đặt mông được tẹo nào. Giày cao gót lại quá không hợp nên tróc da sưng đỏ rất khó chịu nhưng cũng phải cắn răng mà cố gắng.
- Chào Bạch tổng. Phía xa truyền đến tiếng gọi của Dận Chương - cha của Dận Dịch, chủ tịch của Dận thị. Gặp anh cũng có vài phần kính nể mặc dù cả hai đang đứng ngang bằng nhau. Ông đã già hơn trước rất nhiều, khi lần đầu gặp ông vào 8 năm trước, mái tóc vẫn đen mượt nhưng hiện tại lại có chút hoa rậm, khuôn mặt có chút già dặn nhưng vẻ đẹp vẫn còn ẩn hiện.
- Chào Dận lão gia. Tôi tiếp rượu với ông, chìa tay ra cụng ly và một lần đem rượu sóng sánh mà ực hết vào bụng cồn cào, tôi càng ra mồ hôi lạnh mà có chút run người nhẹ nhưng nhanh chóng định hình lại vì sợ anh sẽ phát hiện ra.
- Chúc Bạch thị ngày càng lớn mạnh. Anh nghe xong cười nhạt và ông cũng quay đi. Chưa bao lâu, liền có một tên béo ú lại gần, hắn ta giàu có vô cùng nhưng lại là một tên háo sắc, chuyên bẻ hoa thơm mọi nơi. Nhìn thấy hắn, trong mắt liền hiện lên sự khinh bỉ nhưng chẳng thể nào ra mặt. Vẫn là nhận một ly rượu khác trong tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cau-dan-vo-yeu/741220/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.