Thức giấc, bên môi cười tươi, lần tay sang bên cạnh, một mảnh lạnh tanh. Anh đi đâu rồi? Bình thường mở mắt liền gặp anh nhưng bây giờ lại không, có chút không quen. Tôi mau chính đi vào toilet, vệ sinh sạch sẽ. Đi theo mùi hương thu hút, hôm nay bà Kỳ làm món sườn xào chua ngọt, món cay Tứ Xuyên, canh cải đạm bạc ăn kèm cơm trắng hấp lá dứa, tôi ngồi xuống bàn ăn ngon lành, lấp đầy bụng nhỏ đói meo. Nhìn ngoài trời, nắng chói chang ấm áp, tôi liền muốn hẹn Nakravel đi uống cốc cà phê nên liền thay đồ đơn giản rồi tản bộ đến cửa hàng tiện lợi. Trùng hợp thay, cô ấy cũng vừa từ đó đi ra.
- Nakravel. Tôi hớn hở chạy nhanh đến cô ấy.
- Krasota.
- ya sobiralsya nayti tebya. " tôi định đi kiếm bạn đây".
- sovpadeniyu. " thật trùng hợp". Tôi và cô ấy tản bộ đến quán cà phê mà hai người thường xuyên lui tới. Hớp một ngụm cà phê vào cổ liền thấy thân ảnh quen thuộc đi từ cửa vào.
- Thần. Tôi liền thốt lên, anh lại gần nhìn chằm chằm Nakravel.
- Privet. "Xin chào", cô ấy cười thật tươi chào anh, có chút thất thần vì vẻ đẹp mê hoặc của anh. Run rẩy vì khuôn mặt lạnh tanh không có chút cảm xúc. Tôi liền đánh vỡ không khí liền lỡ lời thốt lên.
- Var, Eto Nakravel. " Var, đây là Nakravel". Anh vừa nghe tôi gọi Var, con ngươi hổ phách liền nhấp nháy nhưng nhanh chóng bình tĩnh lại, nhìn kỹ tôi chằm chằm, tôi liền muốn đổ mồ hôi lạnh, cười với anh.
- Nhờ Nakravel
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cau-dan-vo-yeu/741195/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.