Cả thân hình cư nhiên bị đặt mạnh xuống giường êm ái. Toàn thân đau nhức, run rẩy nhìn Bạch Kình Thần anh trước mặt hung hăng như dã thú mà hoảng sợ. Anh vươn tay thon dài để sau gáy tôi, nhanh chồm tới phủ môi cấu xé mạnh bạo, không một chút thương hương tiếc ngọc. Tôi cứ như bị ám ảnh lần đó triền miên nên càng dùng sức đẩy anh ra, nhưng anh lại không có nửa điểm muốn dừng lại. Tôi cắn vào môi anh thật mạnh, mùi máu tanh nồng nặc trong khoan miệng làm bản thân muốn nôn, nhưng anh lại là hôn sâu hơn làm tôi mê man tiếp nhận. Tay cũng tự nhiên choàng lên cổ anh và nhắm tịt mắt không chút khách khí. Hương lài thơm mát lại lấn át vị máu tanh làm tôi có chút đê mê. Tay anh càng không yên phận, chen tay vào áo ngủ mỏng manh và nhào nắn một bên ngực to. Tôi đỏ mặt, mở mắt ra thật to, càng mạnh mẽ đẩy anh ra. Anh lại vươn lưỡi mân mê vành tai, làm tôi không thể chịu nỗi được sự kích thích này mà kích tình nặng.
- Đừng loạn. Anh gấp gáp nhìn xuống chiếc áo ngủ chật chội đang cản trở tầm nhìn. Tôi gắt gao nắm chặt chiếc áo ngủ yêu thích, vô lực giữ lấy.
- Đừng xé nó, làm ơn. Anh vậy mà nghe lời, để tôi từ từ cởi bỏ toàn bộ trên người. Có chút không thích ứng được liền lấy chăn che lại cảnh xuân, anh cười nhuếch mép, giật chăn ra khỏi người tôi, giọng nói trầm thấp câu dẫn.
- Không phải là chưa thấy, còn ngại.
- Anh....aa... Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cau-dan-vo-yeu/741190/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.