Trong một Starbucks coffee sang trọng phong cách cổ điển thập niên 80.
"A, cái này... Lót đế có phải vỡ rồi không?"
"Cậu tính chung vào đi, tôi đền luôn phần này, thật ngại đã quá bất cẩn." Gã người Tây ái ngại đáp.
"Không sao ạ. Nhưng, bộ cốc sứ này là hàng đặt riêng, cũng không có hóa đơn thanh toán. Anh chờ chút tôi gọi Quản lý nhé." Nói xong liền xoay lưng rời đi.
Người đàn ông ngồi đối diện ngược lại không nhẫn nại, liền rút hết tiền mặt có trong ví ra để lên bàn rồi đứng bật dậy bỏ đi, gã tây đó đuổi theo, nhưng rồi vì cậu bạn bất chợt dừng lại khiến bước chân mất đà đâm nhẹ vào lưng anh ta một phát.
Người đàn ông đứng đó si ngốc nhìn cô gái ngồi ở chiếc bàn đằng kia sát bên mặt tường kính, cô gái mặc trên người bộ váy liền màu trắng tinh khôi, tóc xõa dài, hơi bẽn lẽn cười với người đàn ông ở đối diện. Anh đang lúc mất bình tĩnh liền không ngại tiến lại gần hơn để xem kĩ người con gái đó thì bị phục vụ kéo lại cánh tay:
"Anh à, anh đưa dư số tiền rồi nè. Bên tôi không cần khoảng đền bù. Thật ngại quá, không nhận ra Kỷ thiếu của Tập đoàn Ivy R."
Người nọ vẫn ngây ngốc, cậu bạn người tây nhận tiền thay, nhưng rồi lại trông thấy bước chân vội vàng của bạn mình đi về đằng kia, anh đuổi theo... Cho đến khi...
"Không phải vì anh em đã không chọn đến Thượng Hải." Cô gái đang nói thì bị hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cat-giau-vo-yeu/2481889/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.