“Có thể mời em khiêu vũ một điệu được không?”
Thượng Vân Hi xoay mặt qua thì thấy một bàn tay trắng trẻo đưa đến trước mặt cô. Cô hơi ngơ ngác thì tiếp tục nghe được thêm một lời mời khác từ Kỷ Huân Nhiên: “Khiêu vũ cùng tôi nhé!”
Mặc dù có chút khó xử khi rơi vào phải tình huống không dễ ứng phó thế này nhưng trong vài giây Thượng Vân Hi đã đưa ra sự lựa chọn:
“Xin lỗi, tôi đã hứa nhảy trước với anh Tần Thụy rồi. Rất tiếc!”
“Không sao.”
Thượng Vân Hi đặt bàn tay nhỏ nhắn mềm mại của mình vào bàn tay của Tần Thụy, cùng anh tiến vào sàn nhảy, cả một quá trình không hề để ý nỗi luyến tiếc từ sâu trong ánh mắt của Kỷ Huân Nhiên.
“Tôi còn nghĩ em sẽ từ chối cả hai vì lý do không biết khiêu vũ. Em nhảy khá đấy.”
“Đã lâu rồi tôi không khiêu vũ trở lại, có chút hồi hộp.”
“Vân Hi! Đêm nay em thật đẹp.”
“Anh Tần! Anh nói anh bị mất kí ức, là thật sao?”
Thượng Vân Hi thật ra rất tò mò về con người của Tần Thụy, cho nên cô cũng không muốn lảng tránh chính mình.
“Vậy em có bằng lòng trở thành người giúp tôi khôi phục kí ức hay không?”
Thượng Vân Hi và Tần Thụy theo âm nhạc và tia sáng long lanh của ngọn đèn chùm hòa quyện với điệu nhảy mềm mại, thiết tha...
Giống như trăn trở, giống với bi thương, Thượng Vân Hi đã gật đầu nhận lời.
“Tôi cũng không có lại kí ức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cat-giau-vo-yeu/2481885/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.