Thượng Vân Hi bỏ qua muộn phiền đằng sau cùng Tần Thụy đến Cô nhi viện Hướng Dương để thăm các em nhỏ.
Cả hai mua đến rất nhiều quà bánh và trái cây. Nếu không phải vì cửa tiệm của Vân Hi bị đập vỡ thì hôm nay có thể tự tay làm nhiều món ngon cho các em.
Vân Hi kí chi phiếu 1 vạn ủng hộ cho viện, cùng Tần Thụy dạo quanh khuôn viên, tham gia các trò chơi cùng cô giáo.
“Tôi trưởng thành từ chỗ tương tự thế này.”
“Tôi đọc báo có biết về xuất thân của anh, nghe nói anh còn một người anh trai.”
“Anh ấy đã qua đời.”
“Người nhà của tôi cũng lần lượt bỏ tôi mà đi...”
Tần Thụy nhìn gương mặt trầm tĩnh của Thượng Vân Hi có muôn vạn câu hỏi muốn thốt ra nhưng lại ngại mở lời.
“Hiện tại em đang ở đâu? Chuyện của em tôi có nghe Tiểu Đan kể lại, tôi giúp được gì cho em không?”
“Chỉ là một câu chuyện thê lương không hồi kết!”
Tần Thụy gật đầu cùng với Vân Hi ngồi xuống ghế đá nhìn sắc trời yên ả.
“Cha mẹ của Hoàng Phủ Luật vì tôi mà mất, anh ấy hận tôi và tôi cũng tự mình hổ thẹn. Gút mắc này có thể cả đời cũng không giải được.”
“Hoàng Phủ Luật xuất thân hắc đạo, chuyện cha mẹ anh ta gặp nạn nếu như không có em ở hiện trường thì chắc sẽ không xảy ra cái kết bi thương ấy sao? Chẳng qua anh ta không biết trách ai mới phải dày vò một người không có sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cat-giau-vo-yeu/2481879/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.