“Vân Hi! Em phát hiện mình có thai từ lúc nào?”
Buổi sáng Kỷ Huân Nhiên vừa đút cháo tổ yến cho Thượng Vân Hi vừa thì thầm hỏi cô.
Vân Hi hơi động mi mắt có chút lảng tránh.
Lại nghe Kỷ Huân Nhiên tiếp tục lên tiếng: “Hôm làm xét nghiệm, đúng chứ? Cho nên Hoàng Phủ Luật mới không bắt em phải hiến thận cho Hoàng Phủ Úy Nhi?”
“Không phải. Em mới biết gần đây thôi, nếu không đã chẳng nhận lời với Tần Thụy tham gia bộ phim Thiên Lăng... Nhưng mà, có thể Hoàng Phủ Luật như anh nói, vì lần xét nghiệm đó biết được mới không... Nhưng suy cho cùng, cũng không cứu được Úy Nhi.”
“Anh là cha của đứa bé, anh có quyền được biết về sự tồn tại của nó, em lý nào lại giấu anh, còn vì anh sang Anh mà trốn tránh không chịu nghe máy.”
Thượng Vân Hi im lặng.
“Cuộc sống của anh thật sự mệt mỏi, chỉ cần có em thôi anh cũng mãn nguyện, tại sao vì chút hiểu lầm và áp lực em nói buông tay thì buông tay. Chẳng chút nào nghĩ đến cảm giác của anh?”
Thượng Vân Hi ngước mắt nhìn vào ánh mắt của Kỷ Huân Nhiên cảm giác không nỡ, cô vuốt nhẹ xuống chỗ bụng dưới, có chút tang thương nói: “Người nhà của anh không chấp nhận... còn muốn chúng ta chia tay. Nhưng mà, Hoàng Phủ Luật đã gây áp lực đến anh ư? Hôm qua... nghe Tiểu Đan nói có cảnh sát đến. Thật ra là có chuyện gì?”
Kỷ Huân Nhiên trầm ngâm không nói, vẫn đều đặn đúc cháo cho Vân Hi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cat-giau-vo-yeu/2481802/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.