“Kỷ Huân Nhiên! Anh đứng lại.” Lạc Anh tức giận lớn tiếng gọi.
Kỷ Huân Nhiên dừng lại bước chân nhưng không quay mặt nhìn cô. Cứ giữ vẻ lạnh lùng khó chịu, điều này thật sự đã chọc tức Lạc Anh.
“Chúng ta đã đính ước, anh không thể dịu dàng với em được sao? Có cái gì mà không thể ngồi xuống cùng bàn thảo được. Anh tự tung tự tác... thật khiến người khác không chịu được.”
“Thế thì... em muốn thế nào? Giống như một con rối được em tùy tiện yêu thích và vứt bỏ?”
“Em không có ý này... Chúng ta là người một nhà, vẫn nên bao dung đến nhau. Cha em rất quý trọng và tín nhiệm nơi anh, KL sau này đều sẽ giao hết lại cho anh.”
Kỷ Huân Nhiên tiếp tục bỏ đi, không muốn nói chuyện đôi co với cô nữa.
Lạc Anh thật sự bị chọc giận, hậm hực đuổi theo: “Anh làm rể cho nhà họ Lạc thấy bất mãn như thế sao từ đầu đã không thẳng thắn. Chết tiệt! Anh tưởng mình là ai chứ?”
Hạ Huyên nấp sau cánh cửa trông thấy một màn như vậy thì không khỏi bật cười khoái trá. Hóa ra Hạ Huyên trước mặt cô hống hách thì vẫn nhún nhường lo được lo mất trước Kỷ Huân Nhiên.
Còn Kỷ Huân Nhiên... hận bị Lạc Anh gò bó trói buộc thực sự không dễ chịu gì mấy.
Bọn họ... đối xử với cô tệ bạc, thì cô quyết không để họ được yên.
Kỷ Huân Nhiên kéo vali đến sân bay, vừa check mail vừa nghe đối tác bên kia điện thoại nói chuyện. Lúc này lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cat-giau-vo-yeu/2481791/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.