“Cha... báo cảnh sát đi... báo...”
Tên đại ca tát mạnh vào mặt cô, sau đó ra hiệu cho đàn em túm lấy Daniel. Trong tức thời đã khống chế hai mẹ con lên xe.
Chung quanh hàng xóm chỉ trỏ bàn tán.
Nhưng bọn họ tựa hồ không chút e sợ. Cứ vậy ngang nhiên lái xe đi mất.
“Đại ca! Làm rình rang như vậy...”
“Im miệng đi! Có lão đại chống lưng, cảnh sát chỉ xem như đồ bỏ.”
Thượng Vân Hi ôm chặt lấy Daniel, cố gắng vỗ về thằng bé nín khóc, chỉ sợ gây huyên náo sẽ chọc giận đến bọn người này.
Tên xăm trổ quay mặt lại, đưa tay mơn trớn gương mặt trái xoan nhỏ nhắn của Thượng Vân Hi và cười *** tà.
“Em theo tôi, chuyện tiền nợ không phải lo.”
Thượng Vân Hi hất mạnh bàn tay bẩn thỉu của hắn ra khỏi, ánh mắt lẫm liệt trừng lấy.
Tiếng nức nở của Daniel vẫn vang lên lên, khiến cô thật sự nôn nóng.
“Kháng cự chỉ khổ thiệt thân, em nghe lời... tôi sẽ không bạc đãi thằng bé. Đừng dại dột biến nó trở thành một đứa tật nguyền.”
Lời này quả nhiên hiệu quả đánh úp khí thế của Thượng Vân Hi, khiến cô lập tức co rúm sợ hãi. Cô có chết cũng không sao, chỉ có Daniel, thằng bé không thể xảy ra chuyện được.
Chiếc xe bảy chỗ chạy lao trên cao tốc, rất nhanh đến một kho chứa hàng.
Lần này Thượng Vân Hi đã không còn dám chống đối dữ dội, cứ để bọn chúng áp giải đi, bàn tay luôn giữ chặt lấy Daniel đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cat-giau-vo-yeu/2481772/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.