Điềm Mộng Hinh vẫn còn ngẩn người chưa hoàn hồn lại, Lôi Thanh Tiêu đẩy cô, nói: "Cô có cần đi thay bộ quần áo khác không, tôi đưa cô trở về."
Đến lúc này Điềm Mộng Hinh mới hoàn hồn lại, hiện tại cô đã không còn là nhân viên ở đây nữa: "Tại sao anh lại bảo tôi thôi việc, anh có biết tiền lương ở đây cao bao nhiêu không?"
Lôi Thanh Tiêu chăm chú nhìn cô, nói: "Dù mức lương cao đến đâu, cũng không quan trọng bằng sự an toàn được, hơn nữa, cô có công việc chính thức rồi còn gì, tôi tin dựa vào năng lực của mình, cô nhất định có thể tạo ra bước đột phá trong công việc của mình, vì vậy cô nên đi thay quần áo đi."
Điềm Mộng Hinh đành phải đi thay quần áo, Lôi Thanh Tiêu thanh toán xong, chờ Điềm Mộng Hinh đi ra, đến lúc đi ra, Điềm Mộng Hinh nói: "Hôm nay rất cám ơn anh, nhưng anh không cần phải đưa tôi về nhà đâu, tự tôi trở về được."
Lôi Thanh Tiêu mở cửa xe ra, tỏ ý bảo cô đi vào, miệng nói: "Con gái một thân một mình, đi về muộn thế này cũng không an toàn, cô yên tâm, tôi sẽ đưa cô về đến tận cửa nhà, có được không?"
Điềm Mộng Hinh thấy Lôi Thanh Tiêu kiên trì như vậy, đành phải từ bỏ, ngồi vào trong xe của Lôi Thanh Tiêu, Lôi Thanh Tiêu vừa lái xe, vừa hỏi: "Cô chịu trách nhiệm dẫn đường nhé."
Điềm Mộng Hinh gật đầu bày tỏ hiểu, không nói câu gì, Lôi Thanh Tiêu thấy Điềm Mộng Hinh có vẻ không thích nói chuyện, hỏi: "Hình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cao-lanh-tuyet-sung-cuoi-cung-cung-den-em/230008/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.