Lúc Lôi Thanh Tiêu và Lạc Phong giễu cợt Kỳ Huyễn Vu, bên tai bọn họ truyền đến tiếng ầm ĩ. 
“Thứ tôi muốn không phải là thứ này, phụ nữ làm bartender làm cái gì, cô đi ra khỏi quầy bar đi, lên trên sân khấu nhảy múa!” 
“Nếu không phải, để tôi làm lại cho anh ly khác.” Điềm Mộng Hinh cầm chai rượu lên định pha chế lại, đám tiểu đệ ở cạnh đó vây quanh cô, ngăn không cho cô cầm ly lên. 
“Đại ca chúng ta không cần cô pha chế lại, cô chỉ cần lên trên sân khấu trình diễn màn múa cột, đại ca sẽ tha thứ cho cô, cô mau đi lên đi!” 
Mấy người đàn ông cao to định kéo cô gái ra khỏi quầy bar, cô gái lùi lại mấy bước, sau đó linh hoạt đánh ngã bọn họ nằm nhoài trên đất. 
“Còn có võ cơ à, nhìn không ra đấy, nhưng vô dụng thôi.” 
Lại có một đám người khác đi về phía cô gái, cô gái không cẩn thận té lăn trên đất, làm chiếc khăn tay sạch sẽ rơi ra khỏi túi cô, rơi xuống trên mặt đất, bị mấy người kia dẫm lên in hằn mấy dấu chân. 
Lôi Thanh Tiêu nhìn chiếc khăn tay rơi xuống trên đất kia, chiếc khăn tay kia hơi quen mắt, không phải, mà là cực kỳ quen mắt, ký ức thời thơ ấu chợt ùa về trong tâm trí anh. 
Cô bé mặc váy đang đứng trước mặt Lôi Thanh Tiêu tám tuổi, nhét chiếc khăn tay sạch sẽ vào trong tay Lôi Thanh Tiêu, cô bé cất tiếng nói ngọt ngào, nói: “Anh ơi, em đã giặt khăn tay rất sạch sẽ rồi, cho anh này.” 
Lúc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cao-lanh-tuyet-sung-cuoi-cung-cung-den-em/230006/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.