Quản gia Ngô đi tới bên cạnh Lôi Thanh Tiêu, nhận lấy valy hành lý trên tay Kỳ Huyễn Vu, Mộc Nguyệt Hinh vội vàng đi tới, kinh ngạc nói.
“Thanh Tiêu, sao con lại về sớm vậy, chẳng phải đã nói là ba tiếng nữa mới đến nơi sao?”
Lôi Thanh Tiêu nhìn người mẹ vẫn giữ được vẻ ngoài trẻ trung của mình, cảm xúc lo lắng lộ ra từ lời nói, nhưng trong lòng lại tràn đầy bất đắc dĩ, những ký ức thời thơ ấu tựa như lời nguyền bắt đầu xuất hiện trong đầu anh.
Lôi Thanh Tiêu lạnh nhạt nói nói: “Mẹ, con tạm thời thay đổi lịch trình, không báo lại với nhà, với vừa đúng lúc Huyễn Vu rảnh rỗi, con bảo cậu ta đi đón con.”
Lúc này Mộc Nguyệt Hinh mới phát hiện ra Kỳ Huyễn Vu đang đứng ở cạnh đó, bà ta vội cười nói: “Hóa ra là Huyễn Vu à, xem dì này, vừa thấy Thanh Tiêu trở về, dì đã vui đến mức không cả chú ý đến cháu, cám ơn cháu đã đưa Thanh Tiêu trở về, có muốn vào nhà ngồi chơi một lúc không.”
Kỳ Huyễn Vu biết rõ tính cách của Mộc Nguyệt Hinh, ngoài mặt nhìn có vẻ là người dịu dàng hiền thục, cực kỳ tình cảm với Lôi Tử Hi, nhưng thực tế nào được như vậy, ở xã hội thượng lưu này, bên ngoài là một vẻ, bên trong lại là một vẻ khác, không ai là không biết điều này, đương nhiên cũng không thể vơ đũa cả nắm được, có một bộ phận người đặc biệt, gia đình thật sự hòa thuận yên ấm. Chỉ là Mộc Nguyệt Hinh có cái tính thích móc nối quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cao-lanh-tuyet-sung-cuoi-cung-cung-den-em/230001/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.