-" Không sao đâu, mọi chuyện rồi cũng ổn thôi, cô chỉ cần biết bây giờ có tôi bên cạnh cô là đủ rồi... "
Không biết Vũ Hàn hắn ta có ý gì nhưng cô cũng gật đầu chua xót
-" Cảm ơn anh "
-" Có vẻ như cô thích cảm ơn tôi thì phải " Vũ Hàn thấy cô không mấy lạc quan liền chọc
Nhưng cô vẫn vậy, cười cho qua chuyện. Vũ Hàn bị quăng thẳng một cục bơ vào mặt, gãi đầu cười gượng
-" A...cháo cũng hết rồi ha, tôi mang mấy thứ này ra ngoài đã, cô ngồi yên đây nha " nói xong Vũ Hàn đứng dậy dọn dẹp những thứ đã bày ra đem ra ngoài, tới cửa đã nghe giọng cô cất lên
-" Tôi muốn xuất viện.... "
-" Tại sao? " Vũ Hàn ngửa người ra để nhìn cô nói lại
-" Trong đây khó chịu, không được tự do "
-" Nhưng sức khỏe cô cũng chưa mấy tốt mà "
-" Tôi khoẻ hay không liên quan tới anh? " cô khuôn mặt lạnh nhướn mày nhìn Vũ Hàn
-" À không... Mà sao cũng được, nhưng mà cô ở đâu? "
Nói tới đây cô im lặng một hồi rồi mới lưỡng lự nói
-" Tôi vẫn chưa biết, ngồi nhà cũ của tôi đã bán đi để trả tiền chữa bệnh cho ba tôi rồi " cô nửa giả nửa thật trả lời
-" Hửm? Vậy sau khi trả tiền chữa bệnh cho ba cô thì cô ở đâu? " Vũ Hàn đứng dựa lưng vào tường nghiêng đầu hỏi
-" Anh hỏi hơi nhiều rồi đó! "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cam-thu-hay-sung-the/2462823/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.