-" Ba em mất rồi! Ba không còn nữa rồi! " tiếng khóc ai oán của cô vang lên khắp gian phòng
Cô không dám nghĩ tới việc mình phải tiếp tục trên thế giới này khi không có ba. Ba đối với cô vốn là cả thế giới nhưng thế giới của cô giờ đã tan biến hoàn toàn
Bàn tay thô sơ của hắn ân cần vuốt mái tóc của cô
-" Đừng khóc nữa, ba em sẽ không vui "
-" Em phải làm sao đây? Ba là người thân duy nhất đối với em "
-" Vẫn còn có anh ở đây đồng hành cùng em, cũng như Diệp Mỹ. Đừng tự dày vò mình, anh thực sự đau lòng "
Cô dường như chẳng muốn nói thêm một lời nào, sự việc đến với cô quá đột ngột. Nước mắt vẫn cứ lăn dài, gục mặt vào hông của hắn mà nằm yên. Thấy vậy hắn cũng không dám động đậy
Mười mấy phút sau, tiếng cốc cốc vang lên từ cửa phòng cùng với giọng nói
-" Tớ cần nói chuyện "
-" Chờ " hắn chần chừ đáp gọn
Nhìn thân thể có run rẩy của cô mà hắn không muốn rời đi nhưng rồi cũng đành, vén nhẹ mái tóc cô cất giọng trầm ấm
-" Anh có chuyện, sẽ quay lại nhanh thôi "
Cảm nhận thân thể được buông lõng hắn hôn lên trán cô rồi quay lưng đi ra khỏi phòng
Đứng trước đó là Diệp Mỹ, tâm trạng cũng mấy phần não nề
-" Nói " hắn với khuôn mặt tiều tụy, dựa lung vào tường nhắm mắt lại, tay xoa bóp bên thái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cam-thu-hay-sung-the/2462791/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.