“Con bé này, làm sao tới nông nỗi này?” Ông nội xót xa chạy tới, kiểm tra một lượt các vết thương trên người Tú Anh, bàn tay nhăn nheo của ông run run đưa lên vuốt nhẹ vào vết thương được băng kín trên đầu cô.
“Ông nội, con không sao rồi mà. Ông nội ngồi xuống đây từ từ nói.” Trương Tú Anh nhìn thấy ông thương mình trong lòng bỗng nhiên mềm nhũn, cô đưa tay kéo tay ông ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giường bệnh. Bỗng dưng thấy mình vẫn chỉ là cô cháu gái bé nhỏ của ông.
“Con mới về nước, mà kẻ nào lại ra tay hãm hại con như vậy? Nói với ông nội, ông nội sẽ xử lý bọn chúng thay con?” Trưởng lão gia vẫn lầm bàn tay gầy guộc của Trương Tú Anh, giọng nói pha chút tức giận.
“ông ơi, chuyện đó từ từ nói. Để con giới thiệu với ông đây là mẹ chồng con Lăng phu nhân - Trịnh Dục Tú” Trương Tú Anh đưa tay về phía Trịnh Dục Tú giới thiệu bà với ông nội của mình.
“Thưa mẹ, đây là ông nội con” Trương Tú Anh lại giới thiệu ông nội với Trịnh Dục Tú.
“Dạ, chào Trưởng lão gia, không biết ông tới nên có chút thất lễ, phiền ông bỏ qua cho” TRẢnh Dục Tú tiến thêm một bước cúi đầu chào Trương lão gia.
“Xin chào bà, nghe danh Lăng phu nhân của Lăng thị đã lâu, không ngờ lại có cơ hội gặp mặt trong hoàn cảnh thế này.”. Ngôn Tình Tổng Tài
Trưởng lão gia lịch sự chào lại bà nhưng trên gương mặt ông không mấy vui vẻ. Ấn tượng về lần gặp cháu gái mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cam-sung-vo/809591/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.