“Chào chú em, lâu rồi không gặp nhỉ. Chú em hơi tham, nên anh đây đành đắc tội với chú vậy.”
Đặng Triều ngồi xổm xuống trước mặt bọn Chu Tài, tay hắn cầm con dao nhọn dí sát vào mặt từng tên.
Lưỡi dao sắc bén đi tới đâu để lại vết cứa rớm máu tới đó. Đầu Trọc và Mặt Choắt mặt cắt không còn giọt máu, nhìn Chu Tài cầu cứu.
Chu Tài bị trói lặt tay ra sau, trong lúc này hắn đang cố gắng bí mật lấy chiếc điện thoại dấu dưới cạp quần, bấm số của tiếp viện bên ngoài.
Để tránh bọn người Đặng Triều để ý.
Chu Tài cố gắng xuống nước van xin Đặng Triều để kéo dài thời gian.
“Đại ca, em xin đại ca tha mạng, chuyện này là do em có mắt không trọng, không biết Trương Tiểu thư đây là người của đại ca, Số tiền này chúng em xin không dám lấy nữa. CHỉ xin đại ca tha cho lần này. Chúng em sẽ biến mất, vĩnh viễn.”
Chu Tài năn nỉ Đặng Triều, thái độ vô cùng thành khẩn. Lúc này hắn đã rút được điện thoại ra.
Lặng lẽ ấn số khẩn cấp của tiếp ứng bên ngoài.
Bất giác Đặng Chiều dí sâu mũi dao vào tay
Chu Tài.
“Cái tay này vừa động vào người đàn bà của tao đúng không? Đặng Triều cắm mạnh con dao. Chỉ nghe thấy tiếng rú chói tai của Chu Tài, bàn tay hắn đã bị con dao nhọn xuyên quá, máu tràn ra xối xả.
“Tao quên mất mày đang gọi số này phải không?”
Đặng Triều móc từ trong túi ra chiếc điện thoại cục gạch đen xì lắc lắc, môi nhếch lên cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cam-sung-vo/809561/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.