Trên đời này vẫn thường như vậy, một mối quan hệ dù là máu mủ cũng giống như một cái cây, chúng ta không chỉ ươm mầm cho nó chăm sóc cho nó lúc nó lúc mới còn là hạt mầm muốn từ hạt mầm thành một cây cổ thủ xanh tươi mãi mãi thì cần phải chăm sóc thường xuyên.
Nếu thấy cây đó khỏe mạnh mà chúng ta không chăm sóc nữa thì dần dần nó cũng sẽ cằn cỗi theo thời gian, từng chút từng chút một. Tới lúc những dấu hiệu rõ ràng để ta nhận biết được bằng mắt thường thì đã là quá muộn để có thể cứu vãn.
Quan hệ của Hàn Thu Nguyệt và Trương Tú ANh cũng vậy, khi bà nhận ra cô đã không cần bà vẫn có thể sống tốt, khi bà nhận ra suốt một buổi đi chơi cùng nhau hai mẹ con không tìm được chủ đề chung nào để chia sẻ đó là khi bà giật mình về những việc mình đã đối xử với con gái mình trong suốt những năm tháng qua.
Đúng lúc bà muốn quay lại đối xử công bằng với cả hai thì cũng là lúc Trương Tú Anh làm ra chuyện động trời khiến cả Trương gia mất mặt. Bà khi đó đã tức giận biết bao nhiêu, cô đã làm xấu mặt cả gia tộc.
Sự hối hận xen lẫn giận giữ là khiến bà ủng hộ mọi quyết định trừng phạt Trương Tú Anh từ phía chồng bà. Bà cho rằng cô cũng không còn thuốc chữa nữa.
Tuy cô đã ra nước ngoài nhưng những năm tháng đó bà luôn tự dằn vặt mình vì đã không quan tâm dạy dỗ cô như đã làm với Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cam-sung-vo/809518/chuong-147.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.