Tự tôi sẽ về khách sạn” Trương Tú Linh quyết định cài Linh Nga ở lại, cô ta sẽ dặn Linh Nga quan sát và báo lại tình hình cho cô ta. Đối với Linh Nga mà nói, Trương Tú Linh đang nắm điểm yếu trí mạng của cô vì thế Linh Nga sẽ không dám trái lời.
“Giám đốc Trường đang bị thương, cần người chăm sóc, cô cứ để Linh Nga theo cô về để tiện có người chăm sóc, việc ở đây đã đủ người lo rồi.” Lisa từ chối ngay lập tức.
Trương Tú Linh cũng không thể cứ khăng khăng mãi, đành phải đồng ý với Lisa.
“Vậy được, tôi đã chuẩn bị một chút” Trương Tú Linh khập khiễng bước ra phía ngôi nhà hoang gần đó, giả bộ đi vệ sinh.
Tới một góc khuất, Trương Tú Linh nhìn bốn phía, sau khi chắc chắn không có ai ở gần cô ta bấm số điện thoại của Chu Tài. Đầu dây bên kia truyền tới giọng cáu kỉnh của Chu Tài.
“Mẹ kiếp cái xứ quái quỷ gì làm bỏng hết người ông. Tiểu thư à, cô phải thêm tiền chữa trị vết thương cho tôi đó.” Nói đoạn phía Chu Tài phát ra tiếng loạt xoạt, hắn đang chui ra khỏi tấm bạt đầy cát. Cả người hắn đỏ như con tôm luộc vì nóng.
“Mọi việc thế nào? cô ta đâu? Tốt nhất là chết không thấy xác.” Giọng Trương Tú Linh lạnh lùng.
“Trương Tiểu thư yên tâm, cơn bão đã giúp chúng ta, cô ta hiện tại đã chìm nghỉm dưới ba tấc cát rồi. Chỉ có phép màu mới tìm được xác cô ta.”
“Đã kiểm tra kỹ chưa? Phía bên này đã phát hiện ra sự mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cam-sung-vo/809503/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.