Men theo những con đường hoang ngang dọc, Trương Tú ANh đã nhìn thấy khu nhà có chiếc giếng ngay trước mắt. Từ lúc bước vào nhánh đường này, Trương Tú Anh luôn có một cảm giác bất an, giống như có con mắt đang dõi theo mình.
Tiếng loẹt xoẹt của bộ đàm vang lên, là giọng của Thịnh Thiên Vĩ, hỏi cô mọi việc vẫn ổn chứ. Trương Tú Anh mọi việc vẫn ổn, báo với anh mình. đã tìm thấy giếng nước.
Bỗng dưng phía sau có tiếng động, Trương Tú Anh chưa kịp quay lại đã cảm thấy một vật nặng đập mạnh vào gáy.
Trước mắt tối sầm lại, cô ngất đi. Kế hoạch của bọn Chu Tài là sẽ xông ra bắt trói Trương Tú Anh, nhưng chính cuộc nói chuyện bộ đàm với Thịnh Thiên Vĩ đã khiến bọn chúng thay đổi cách thức bắt cô.
Nếu xông ra bắt trói cô, trong quá trình vật lộn không may bật bộ đàm lên thì sẽ hỏng hết mọi việc vì vậy cách tốt nhất là đánh lén, làm cho cô ta ngất đi sau đó mang cô ta về căn cứ của chúng.
Trương Tú Anh tỉnh dậy, sau đầu đau nhói, cô đưa tay kiểm tra vết thương sau đầu mới phát hiện ra tay mình đã bị trói bằng băng dính. Thứ chất lỏng sền sệt dính bết sau gáy bị cát dính vào vừa đau vừa ngứa ngáy khó chịu, Trương Tú Anh đoán mình đã bị chảy khá nhiều máu.
Trương Tú Anh cố ngồi dậy dựa người vào bức tường phía sau.
Cô đang ở trong một căn phòng tối, ánh sáng lờ mờ phát ra từ chiếc đèn led nhỏ xíu ở góc phòng chỉ đủ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cam-sung-vo/809493/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.