“Anh, là đồ lưu manh!” Trương Tú Anh gào lên.
“Ai lưu manh trước, Trường Tiểu thư ảo giác nhìn thấy gián không lẽ tôi không thể?” - Thịnh Thiên Vĩ vô cùng vô cùng thoải mái.
“Anh ăn xong rồi thì tôi xin phép!” Trương Tú Anh chỉ tiếc không có cái lỗ nào để chui xuống. Cô quyết định ba mươi sáu kế thì “tẩu vị là thượng sách”.Anh ngờ Trương Tú Anh chưa kịp bước đi đã bị một bàn tay kéo vào lòng.
Thịnh Thiên Vĩ vòng tay qua eo cô, áp sát cô vào thân hình mình. Trương Tú Anh có thể cảm nhận được hơi thở của anh, cả trái tim đập mạnh mẽ trong lồng ngực của anh nữa. Chiều cao chênh lệch cộng với vòng tay rắn chắc của anh ta khóa chặt, Trương Tú Anh không thể giãy dụa.
“Chiếm tiện nghi của tôi xong, liền cứ như vậy phủi tay rời đi sao?” - Giọng nói trầm khàn phải vào tai Trương Tú Anh mang theo hơi thở có phần mờ ám.
“Ai chiếm tiện nghi của anh? KHông phải đều là do anh tự chuốc lấy sao?” Trương Tú Anh cự nų.
“Từ trước tới nay chưa có cô gái nào treo lủng lẳng cả người lên người tôi như thế cả. Trường tiểu thư cũng nên chịu trách nhiệm với hành động của mình đi chứ. Không thể cứ thế ra
về được” Thịnh Thiên Vĩ phớt lờ lời cự nự của Trương Tú Anh, bàn tay anh khẽ vuốt dọc lưng cô.
Trương Tú Anh vừa giận vừa cảm thấy cứ như này thật không ổn.Với sức lực của cô hiện tại muốn phản kháng bằng sức mạnh với anh ta e rằng rất khó. Cô nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cam-sung-vo/809436/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.