“Cậu chủ cô Trương tới rồi” - Người hầu gái lên tiếng.
Lăng Quốc Thiên phấy tay ra hiệu cho người giúp việc rời đi, khi tiếng đóng cửa vang lên anh mới từ từ điều khiển xe quay người lại.
“Tôi tới rồi.” - Trương Tú Anh lên tiếng.
Anh vẫy tay ra hiệu cho cô tới gần mình để nhìn vào màn hình tinh thể lỏng gắn ở xe lăn. Trên màn hình đã dày đặc chữ anh soạn từ trước.
“Tôi muốn có đảm bảo duy trì cuộc hôn nhân này ít nhất một năm, sau đó nếu cô muốn rời đi tôi sẽ làm thủ tục ly hôn và đền bù cho cô xứng đáng. Trong vòng một năm này có thực hiện mọi nghĩa vụ của một người vợ, bà chủ của Lăng gia. Bố mẹ tôi đã về hưu sau đám cưới họ sẽ tiếp tục ra nước ngoài sinh sống.Vì thế mọi việc đối nội đối ngoại của Lăng gia cô sẽ đảm nhiệm.Về nghĩa vụ làm VỢ, cô sẽ chăm sóc tôi những lúc tôi ở nhà. Thời gian tôi ở nhà sẽ không cố định vì tôi sẽ đi trị liệu với bác sỹ, tùy tình hình thời gian vắng nhà sẽ
khác nhau. Trong khoảng thời gian chung sống cô không được phép có bất kỳ tin tức gì liên quan tới quan hệ với người đàn ông khác. Tuyệt đối giữ thể diện cho Lăng gia. Hiện tại chân tôi không cử động được từ đầu gối trở xuống nên về các sinh hoạt cũng không quá khó khăn. Tôi có thể tự tắm rửa, thay quần áo, cô chỉ cần phụ thôi một chút. Đây là những yêu cầu của tôi, cô có yêu cầu gì có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cam-sung-vo/809382/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.