Mặt trời bắt đầu ló dạng, những tia nắng sớm chiếu rọi vào căn phòng hạnh phúc. Hàng mi nhỏ nhắn khẽ động, Tiểu Hy dụi mắt thức giấc, cô bé phát hiện mình đang nằm ở giữa Mặc Đình Phong và Hạ Nhược Hy thì kích động, hết nhìn sang mẹ đến nhìn sang ba. Đây là cảm giác ngủ cùng ba mẹ sao? Ấm áp quá đi!
Tiểu Hy vươn tay nhỏ sờ vào khuôn mặt xinh đẹp của mẹ, cười khúc khích. Đang ngủ thì cảm nhận da mặt ngưa ngứa, Hạ Nhược Hy thức giấc, ánh nhìn đầu tiên là thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái, cưng chiều ôm Tiểu Hy vào lòng.
"Cục cưng, thức giấc rồi à?"
"Mẹ ơi!"
Cô bé nũng nịu chui rụt trong ngực cô ngửi lấy mùi hương êm dịu của mẹ. Mặc Đình Phong nhìn hai mẹ con đang hạnh phúc ôm nhau, trong lòng bình yên đến lạ. Anh ước ngày nào cũng thấy cảnh tượng yên bình này, không cần phải rộn ràng nhộn nhịp, chỉ cần anh, cô và con.
Mặc Đình Phong ôm hai mẹ con trong lòng, hôn lần lượt lên trán của họ, cất giọng ấm áp:
"Chúc hai mẹ con một ngày tốt lành!"
"Tiểu Hy cười hì hì, hôn lên má anh một cái thật to, chúc lại:
"Chúc ba cũng có một ngày tốt lành!"
Anh xoa đầu con gái một cách cưng chiều, sau đó nhướng mày với cô, đưa mặt ra.
"Đến lượt em đấy!"
Hạ Nhược Hy che miệng cười, người đàn ông này trẻ con quá. Tiểu Hy cũng vui vẻ hợp tác với anh, hùa theo.
"Mẹ hôn ba đi!"
Cô thở dài, nhòm người hôn anh một cái vào má, tiện thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cam-em-la-dinh-menh-cua-anh/428742/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.