Tối hôm đó cơn buồn ngủ của Anna bị đánh tan, cô thu dọn đồ đạc sơ sài bỏ vào vali. Mười giờ đêm xe cộ thưa thớt, rất lâu cô mới bắt được một chiếc taxi đến sân bay đặt một vé máy bay đêm đến Hải Châu.
Đêm nay cô không ngủ, ngồi trong máy bay bồn chồn nghĩ về những chuyện đã xảy ra. Mặc Đình Phong anh ấy thật sự là chồng cô? Tiểu Hy thật sự là con gái cô? Cố gắng nhớ lại rất nhiều, cố tìm lại một mảnh ghép, một chút kí ức gì đó bỏ sót, cô chỉ tìm lại khoảnh khắc lúc mình lờ mờ thấy khi Mặc Đình Phong bị hôn mê vì cứu cô trong hồ băng hôm đó. Cảnh tượng người đàn ông nằm trên giường, dây truyền dịch chằng chịt, khuôn mặt của người ấy cô chẳng thể thấy rõ…
…
Bình minh dần lên đón chào một ngày mới. Thành phố Hải Châu bắt đầu trở nên sầm uất nhộn nhịp. Đây là lần thứ hai Anna trở lại nơi này sau khi mất đi kí ức. Cô hiện giờ rất muốn đến gặp Mặc Đình Phong hoặc dùng cách nhanh nhất là gọi một cuộc điện thoại cho anh, nhưng cô không có đủ dũng khí, kí ức trước đây chỉ là một con số không, gặp anh cô biết phải làm gì? Nói rằng mình biết anh là người chồng trước đây của cô trong khi cô chẳng nhớ được thứ gì?
Bản thân anh đã cố gắng theo đuổi cô còn cô chẳng có một chút cố gắng!
Đứng trước đại lộ rộng lớn, Anna không biết định hướng về đâu. Thật sự cô rất muốn gặp Mặc Đình Phong nhưng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cam-em-la-dinh-menh-cua-anh/428738/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.