Ngồi trên xe, Anna bồn chồn hết nhìn bó hoa trong tay mình, nhìn chiếc nhẫn kim cương sáng chói, nhìn ra ngoài cửa xem cảnh vật chạy lộn xộn, rồi nhìn người đàn ông trước mặt đang lái xe. Trong gương chiếu hậu, cô thấy được nét mặt vui vẻ của Hứa Tần Lâm, môi cứ cong lên một đường cong đẹp đẽ, cô càng do dự không biết mở lời thế nào.
"Em xem lúc nào thì cử hành đám cưới được? Anh sẽ tổ chức một buổi lễ trang trọng nhất, đảm bảo em là cô dâu xinh đẹp và hạnh phúc nhất!"
Lòng cô có đá đè, nặng trịch, hít sâu một hơi, cất lời:
"Tần Lâm, thật ra… thật ra em chưa thể chấp nhận chuyện kết hôn này, em… chưa sẵn sàng!"
Khuôn mặt hứng khởi bỗng cứng đờ, một lúc lâu, cậu mới lên tiếng:
"Em cần thời gian bao lâu?"
"Trước mắt vẫn chưa biết!"
"Được, anh đợi em, cho dù có phải dùng cả đời này, chỉ mong muốn một điều là em đừng yêu người đàn ông khác là được rồi!"
Lời này nói ra của Hứa Tần Lâm quá điềm đạm, chất chứa niềm tin vào cô. Anna nhất thời cảm thấy không đáng thay anh.
"Thật ra anh không cần đợi em đâu! So với sự đợi chờ kia em muốn anh tìm được hạnh phúc của riêng mình. Nếu anh cưới em khi em chưa có tình cảm với anh sẽ làm anh đau khổ!"
"Anh nguyện chấp nhận!"
Sự kiên định ghim sâu vào bốn chữ đấy quá rõ ràng, Anna thở dài, không nói gì nữa.
…
Hứa Tần Lâm là một doanh nhân thành đạt cho nên chuyện cầu hôn công khai của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cam-em-la-dinh-menh-cua-anh/428731/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.