Hôm nay Anna vẫn đến bệnh viện chăm sóc cho Hứa Tần Lâm, không ngờ cha mẹ và em gái của cậu đã có mặt tại đây trước khi cô đến. 
Biết tin con trai bị tai nạn, ông bà Hứa đã hỏi rõ trợ lý của cậu, biết được nguyên nhân gián tiếp gây ra vụ tai nạn của con trai chính là Anna, cư nhiên trong lòng không có thiện cảm với cô, tỏ thái độ ra mặt, duy chỉ có cô em gái là thân thiện với Anna nhất. Cô không muốn phá hoại không khí của gia đình bọn họ, chủ động rời khỏi phòng bệnh, như buổi chiều hôm qua đi xuống khuôn viên của bệnh viện tản bộ, trong đầu chợt nhớ đến người phụ nữ trung niên hôm qua. Cô chẳng biết hiện tại bà có đang tản bộ ở đây hay không, vẫn có chút niềm tin nào đó, dáo dác nhìn xung quanh, chẳng thấy bà ấy ở đâu. 
"Con tìm gì đấy?" 
Tiếng nói vọng đến màng nhĩ, Anna chợt quay mặt về đằng sau thấy Hoạ Điềm đang tươi cười với mình thì bất ngờ. 
"Dì làm con giật mình!" 
Bà cười ra tiếng vui vẻ, ra hiệu hộ lý đẩy mình đến gần Anna. 
"Mới sáng sớm đã đến đây rồi, xem ra người bạn kia của con khá quan trọng!" 
Anna khẽ gật đầu, cũng nói với bà: 
"Xem ra dì cũng thích tản bộ thật!" 
"Ừm, ở trong phòng bệnh ngột ngạt lắm, dì thích không khí trong lành hơn." 
Thế là cả hai trò chuyện vui vẻ cùng nhau, Hoạ Điềm nhìn Anna chăm chú, nhớ đến lời hôm qua của Mặc Đình Phong đã nói với mình, khẳng định chắc nịch trước mắt là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cam-em-la-dinh-menh-cua-anh/428721/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.