Mặt trời dần lặn đằng tây, hoàng hôn buông xuống để lộ thứ ánh sáng màu vàng đẹp mắt của buổi chiều tà. Anna vẫn đang chăm chú hoàn chỉnh bản thiết kế. Ánh nắng vàng ấm áp ánh vào hàng mi cong vút đang chú ý chuyên sâu. Gió mạnh làm váy cô bay phấp phới về một hướng tạo nên bức tranh hút hồn người nhìn.
Anna chăm chú như vậy nào để ý đến ánh mắt đằng xa đang nhìn chằm chằm mình, như muốn thu cô vào trong mắt người đó.
"Anna!"
Hứa Tần Lâm từ xa đi đến mở miệng gọi to tên cô, cô giật mình quay đầu lại, trông thấy cậu ấy, Anna hạ bút xuống, bất ngờ.
"Chẳng phải em nói rồi sao, lúc nào em cần về sẽ gọi cho chị Nathaly được rồi, anh đến làm chi cho mất công!"
Cậu ấy nở nụ cười ấm áp, khẽ xoa đầu cô mang theo vẻ cưng chiều khiến Anna hơi ngượng lùi về hai bước.
"Mất công cái gì, em là người yêu anh!"
"Em…"
Biết Anna chưa thể tiếp nhận được mình, Hứa Tần Lâm rất kiên nhẫn, anh đã chờ bốn năm chờ nữa cũng chẳng sao, miễn là Anna vẫn bên cạnh mình. Chủ động thu dọn giá đỡ để bản thiết kế thay Anna rồi cùng cô tiến về phía xe.
Nhìn bóng xe dần khuất xa để lại khói bụi, Mặc Đình Phong đứng trầm ngâm một lúc rất lâu, nhìn lại nơi vừa nãy mà Anna đứng nghĩ vu vơ.
Liệu người phụ nữ kia quá giống người vợ quá cố của anh nên Mặc Đình Phong mới lưu luyến, cho người theo dõi Anna để đến tận đây như vậy?
Điện thoại trong túi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cam-em-la-dinh-menh-cua-anh/428706/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.