Bác sĩ vô cùng sợ hãi, không thể nói bật ra lời nào. Tai nghe Mặc Đình Phong đe doạ.
"Tôi sẽ lật đổ cả cái bệnh viện này cho bà xem!"
Bác sĩ sợ hãi luôn miệng cầu xin anh, mà Mặc Đình Phong không bao giờ chấp nhận một lý do nào. Bà ta nào biết hôm qua đã hại Hạ Nhược Hy đã đau khổ đến mức nào.
"Mặc tổng tôi xin anh, anh là cha hãi để đức cho con, làm ơn!"
Mặc Đình Phong nghe được câu này thì suy xét. Nhìn đến Hạ Nhược Hy, cô gật đầu với anh đồng ý chấp thuận.
Hạ Nhược Hy ngồi trên xe, đầu ong ong, cô không thể tin tưởng những gì bản nảy diễn ra, nắm lấy tay anh muốn xác nhận.
"Đình Phong, con chúng ta vẫn bình thường sao?"
Đây đã là lần thứ ba cô hỏi anh về vấn đề này, Mặc Đình Phong khẽ mỉm cười, bế cô đặt lên đùi mình hôn lên má Hạ Nhược Hy một cái.
"Ngốc à, anh đã nói rồi, con của chúng ta chẳng bị gì cả!"
Hạ Nhược Hy cảm động muốn bật khóc, bé con của cô vẫn không sao cả, cô rất vui.
Cả nhà Mặc gia vì chuyện này mà rơi vào lo lắng, khi thấy anh và cô về, bà nội Mặc hỏi chuyện:
"Sao rồi, đứa bé… có thể giữ lại được không?"
Mặc Đình Phong đáp lại:
"Đương nhiên là được rồi!"
Hà Vân Phi thoáng khiếp đảm, những lời bác sĩ nói hôm qua bà rõ hơn ai hết, nhìn anh rồi đến nhìn cô, khuyên ngăn:
"Đứa bé đã bị dị tật như thế đừng nên sinh ra để làm khổ nó thêm con à,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cam-em-la-dinh-menh-cua-anh/428687/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.