Có những chuyện không phải chỉ né tránh là có thể trốn khỏi, mục đích Hạ Nhược Hy muốn rời khỏi thành phố là tránh mặt Mặc Đình Phong, quên đi những đau thương trước đây nhưng nào ngờ được anh lại có vài ngày công tác tại đây. Từ khi cô đi, anh làm việc như một cái máy, không hề về Mặc gia lấy một lần nào. 
Buổi chiều mát mẻ, Hạ Nhược Hy thường ra bãi cỏ rộng xanh mướt chơi với đám trẻ con quanh xóm. Đám trẻ con này đứa nào cũng thích cô vì cô thường hay cho bánh kẹo chúng, lại nói chuyện dễ mến, cũng rất thích cái bụng bầu tròn trĩnh của cô. 
Đứng từ xa xa ngắm nhìn bãi cỏ đẹp đẽ thơ mộng, Mặc Đình Phong cứ ngắm nhìn một người phụ nữ có thai và đám trẻ tung tăng vui đùa. Anh cảm nhận bóng người này thật quen thuộc, hệt như cô gái khắc sâu trong tim anh, nửa năm rồi vẫn không phai nhạt mà ngày càng mãnh liệt hơn, da diết hơn. 
"Mặc tổng!" 
Bỗng nghe người đàn ông già dặn đeo kính gọi, anh mới thu lại tâm tư, quay sang hỏi ông ấy: 
"Có chuyện gì?" 
Người đàn ông kia thoáng bất ngờ, nâng gọng kính, hắng giọng: 
"Mặc tổng, những gì tôi nói nãy giờ anh thấy hợp lý chứ?" 
Mặc Đình Phong nửa tiếng, cứ nhìn cô gái phía xa xa kia, không hề để tâm dẫn lời ông ta nói nào nghe được chữ nào. 
"Ông có thể trình bày lại không, tôi hơi đau đầu ban nãy không nghe kỹ lắm!" 
"À được chứ, nếu Mặc tổng mỏi chân cứ ngồi đi xuống ghế, tôi sẽ nói lại!" 
Anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cam-em-la-dinh-menh-cua-anh/428680/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.