Hạ Nhược Hy sau khi được khám xong nghỉ ngơi trên giường chuẩn bị ngủ, với cả cơ thể ngứa ngáy khó chịu, cho dù có buồn ngủ cách mấy cũng không thể ngủ được, trăn trở suốt. Thế là lại làm phiền đến Mặc Đình Phong, sáng mai anh còn dậy sớm đi làm mà đến gần mười hai giờ, Hạ Nhược Hy vẫn cứ lăn lộn thế này, thật phiền phức chết được. 
Bỗng dưng anh bất ngờ vứt con sâu bông to bự xuống nền đất, vòng tay ghì chặt lấy eo cô, áp đầu cô sát vào ngực mình, tránh cho Hạ Nhược Hy cứ cựa quậy làm phiền. Cô nằm trong ngực anh, có vẻ chưa hiểu chuyện gì, lúc sau khi thích ứng được, cô tựa vào lồng ngực rắn chắc của người đàn ông, thoả mãn nhắm mắt. Được anh ôm, cô cảm thấy rất thoải mái. 
Hạ Nhược Hy đánh một giấc ngon lành đến gần chín giờ sáng hôm sau mới tỉnh lại, không ngờ đập vào mắt cô là một bóng dáng của người đàn ông điển trai. Hạ Nhược Hy ngồi bật dậy quát lên: 
"Tại sao cậu dám vào đây hả?" 
"Em đến thăm chị thôi mà, có cần phản ứng gay gắt vậy không?" 
"Còn lâu tôi mới tin, ra ngoài!" 
Mặc Thế Thành vốn tính lì đòn, thích trêu hoa ghẹo bướm, cậu ta nào để lọt tai. 
"Chị cả sao cứ luôn có thành kiến với em vậy? Em nói chuyện với chị luôn lịch sự cơ, mà chị lúc nào cũng sừng sộ." 
Hạ Nhược Hy ngoảnh mặt đi chỗ khác, cho thấy đến khuôn mặt của cậu ta, cô cũng căm ghét không muốn nhìn. 
"Vậy đã thấy tôi rồi đó, rất khỏe 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cam-em-la-dinh-menh-cua-anh/428657/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.