Cô hơi thất kinh với cái danh xưng này, ngây ngốc một lúc rồi mỉm cười gật đầu hỏi:
"Ừm, cho tôi hỏi nhà bếp ở đâu vậy?"
Hầu gái nhanh nhẹn chỉ về phía bên kia, hồ hởi trả lời:
"Mợ đi dọc theo lối này là được!"
Hạ Nhược Hy gật đầu lịch sự cảm ơn cô ấy một tiếng rồi nhanh nhẹn đi theo hướng chỉ.
Hầu gái nhìn theo bóng lưng cô đánh giá, mợ cả đúng thật là thân thiện, vừa đẹp người, vừa đẹp nết, nhưng cô ta cũng có nghe sơ qua về thân phận của Hạ Nhược Hy, con gái của một gia đình nợ nần, như vậy sống trong Mặc gia e rằng không trách được việc bị kỳ thị.
Bước vào phòng bếp mà trầm trồ, chỉ có một cái nhà bếp mà rộng hơn cái nhà của cô rồi. Nhìn mọi người ở đây đang tất bật nấu nướng. Lúc này Tố Linh - hầu gái hôm qua đưa Hạ Nhược Hy lên phòng, to giọng gọi:
"Mợ cả, sao mợ không ngủ một lát mà xuống đây làm gì?"
Nghe cô ấy gọi Hạ Nhược Hy bằng mợ cả, mọi người cũng xởi lởi gọi theo:
"Chào mợ cả!"
Đây là lần ba được gọi bằng cái danh này, Hạ Nhược Hy vẫn không hết hoang mang, xua tay mỉm cười ngọt ngào bảo:
"Mọi người cứ việc làm tiếp đi, ừm... có gì cho tôi phụ không?"
Tố Linh liền nói nhỏ vào tai cô:
"Mợ cả, mợ đừng sợ sẽ gây ấn tượng xấu với người nhà họ Mặc, trước giờ những bữa ăn đều là người làm chuẩn bị, không cần phải nhún tay vào. Mợ cứ lên phòng trước, một lát xong con sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cam-em-la-dinh-menh-cua-anh/273352/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.