Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50
Chương sau
Cô sững người, đứng yên không dám nhúc nhích. “Khụ khụ, làm phiền rồi.” Người tới là Trình Viễn, trợ lý đắc lực của Tư Kính Đường. Tần Nguyệt cũng thấy quá lạ, chính là vì nguyên nhân đó, nên cả người cô mới trở nên căng thẳng. Dường như cảm giác nỗi lo lắng trong cô, bàn tay Văn Diễm vòng ra sau lưng cô, nhẹ nhàng vỗ, như đang trấn an. Mà Tần Nguyệt đang căng thẳng tột độ, trong lúc nhất thời cũng không nhận ra. “Hoá ra là trợ lý Trình, có chuyện gì sao?” Văn Diễm tỏ ra dửng dưng, mày hơi nheo như có một tia không vui, hệt như anh thật sự đang bị quấy rầy chuyện tốt, Tần Nguyệt cúi đầu, giả điên. Trình Viễn rất biết điều, trông thấy vẻ mặt của anh, anh ta lập tức thay đổi giọng điệu: “Không có gì, chỉ là tôi thấy quý cô này hơi quen mắt, hình như là vị khách mà Tư tổng của chúng tôi mời đến, chắc là tôi nhìn nhầm rồi.” Văn Diễm cong cong khóe môi, đáp: “Không sao, nhìn nhầm thôi mà, đừng tái phạm nữa là được.” Sắc mặt Trình Viễn cứng đờ, cười mỉa: “Văn tổng khéo đùa.” Văn Diễm cũng không thèm nhìn tới anh ta, mà chỉ kéo tay Tần Nguyệt đi về phía thang máy. Tần Nguyệt thoáng ngỡ ngàng, vậy là xong rồi sao? Người đàn ông bên cạnh cô sa khác với ngày xưa quá, không phải là anh cũng bị hoán đổi linh hồn như cô đó chứ? “Chỉ là một cái hôn mà thôi, đừng nghĩ nhiều.” Trong lúc Tần Nguyệt còn đang suy tư, người đàn ông bên cạnh đã thản nhiên nói một câu như vậy, tức khắc khiến cho cô đen mặt. “Anh ảo tưởng quá rồi đó!” Cô vừa nói xong, đúng lúc thang máy mở cửa, Tần Nguyệt lạnh mặt muốn đi ra ngoài. Ai ngờ cô mới vừa cất bước, bản thân đã bị người đàn ông phía sau bắt lấy. Anh không thèm giải thích lời nào, cứ thế mà kéo cô đi về phía bãi đỗ xe. Trước công chúng, Tần Nguyệt không dám giãy giụa quá mạnh, tận cho đến khi bị anh đẩy vào trong xe, lúc này cô mới mở miệng quát: “Anh đang làm gì vậy, lại muốn ném tôi xuống giữa đường à? Có phải đàn ông không vậy!” Ánh mắt người đàn ông thâm trầm, liếc xéo cô một cái rồi nói: “Thắt chặt dây an toàn vào.” Tần Nguyệt đang định hỏi anh muốn đưa tôi đi đâu, người đàn ông đã đạp chân ga xông thẳng ra ngoài, Tần Nguyệt nhanh chóng thắt dây an toàn lại. Dọc theo đường đi mặc kệ Tần Nguyệt nói gì, người đàn ông vẫn cứ giữ im lặng, chiếc xe dừng lại, anh lập tức kéo cô lên lầu. Lúc này Tần Nguyệt mới phát hiện người đàn ông dẫn cô đến một trung tâm làm đẹp.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50
Chương sau