Chương trước
Chương sau
Người đàn ông đứng lên, sau đó là tao nhã nhặt quần áo trên sàn nhà, chậm rãi khoác lên người.

Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Tần Nguyệt, khóe miệng người đàn ông hơi nhếch lên một chút.

Sau đó anh ngồi ở bên cạnh cô, lấy điện thoại di động đặt ở trước mặt cô.

Tần Nguyệt vừa nhìn, nhất thời chỉ muốn hộc máu.

Tấm ảnh trên điện thoại di động kia, cô với sắc mặt ửng đỏ bị người đàn ông trần truồng đè lên.

Người đàn ông kia khẽ nheo mắt, đôi môi mập mờ hôn lên ngực cô, hơn nữa góc độ kia vừa vặn chụp từ phần ngực cô đổ lên, không nhìn kỹ sẽ giống như là hai người đang trần truồng ôm nhau.

Không cho cô thời gian phản ứng, người đàn ông đã thu hồi điện thoại di động, nhìn cô một cái, nhếch môi chậm rãi nói:

"Như vậy mới chân thực!"

Sau đó anh chỉnh sửa rồi gửi đi.

Tần Nguyệt trợn đôi mắt xinh đẹp của mình, giận dữ nói:

"Khốn khiếp, anh gửi ảnh cho ai!"



Người đàn ông rũ mắt nhìn cô một cái, không trả lời, chỉ là khom lưng kéo áo trước ngực cô lên.

Sau đó anh mặc nguyên đồ mà nằm bên cạnh cô.

Tần Nguyệt bị bộ dáng thản nhiên này của anh làm cho tức giận đến đầu bốc hỏa, giãy hai tay, lạnh lùng nói:

"Cởi trói cho tôi!"

"Trói cô, cả hai ta đều an toàn."

Giọng điệu lạnh nhạt của người đàn ông khiến sự tức giận bốc lên đến đỉnh đầu Tần Nguyệt.

Tiếp theo không biết nghĩ đến cái gì, trong mắt hiện lên một tia giảo hoạt, sau đó cô giả bộ đứng đắn nói:

"Thật sự không cởi sao?"

Người đàn ông nhắm mắt lại, im lặng.

Tần Nguyệt nhếch miệng, hắng giọng, sau đó nâng cao âm lượng cộng thêm tiếng hát khiến gà bay chó chạy của mình lên,

"Một con sông lớn, sóng chiều gợn..."



Người đàn ông trở mình, tiếp tục ngủ.

Tần Nguyệt cắn răng, lại cao giọng hơn mấy phần.

"Một con sông lớn, sóng chiều gợn, gió và lúa tỏa hương thơm... ưm..."

Trên môi đột nhiên xuất hiện luồng nhiệt ấm nóng, lời ca của Tần Nguyệt đột nhiên dừng lại.

Cô trừng hai tròng mắt, hung hăng nhìn về phía người đàn ông phía trên mình, má nhà anh, lại bị chiếm tiện nghi!

Văn Diễm nhìn đôi mắt quật cường của cô gái nhỏ dưới thân, trong lòng sinh ra một tia dao động.

Sau đó cô buông môi cô ra, lạnh nhạt nói:

"Hát một lần, hôn một lần, cô thấy có được không?"

Được cái em gái anh!

Tần Nguyệt tức giận đến mức hai gò má đỏ bừng, nhìn bộ dáng đương nhiên của anh, đáy lòng bực bội, thế là cô ngang nhiên cắn vào cổ anh một cái.

Văn Diễm nhíu nhíu mày, sau đó đưa tay ấn vào hai bên nách cô.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.