Tống Vũ Dực nhẹ nhàng tắm rửa cho Mộ Tuyết, lau đi những vết tích hoan ái của hai người. Dưới ánh đèn, cơ thể trắng muốt cùng những vết xanh xanh tím tím hiện lên khiến anh một lần nữa muốn cô. Mộ Tuyết cảm nhận được dòng nước ấm mà tỉnh lại, vừa tỉnh lại đã thấy đôi mắt sáng rực của anh nhìn về phía cô. 
'' Ưm... sao anh lại ở đây?'' 
Mộ Tuyết thều thào, anh không trả lời cô, vươn tay xoay người cô lại, để lưng cô tựa vào lồng ngực anh. Bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve cơ thể cô, Mộ Tuyết hiểu rõ anh muốn gì. Nhưng cô thực sự rất mệt mỏi... 
'' Dực... em rất mệt...'' 
'' Ừ.'' 
Anh tiếp tục vuốt ve cô, vật nóng bỏng to lớn của anh thúc vào lưng cô. 
'' Em không muốn nữa đau, em vẫn còn đau lắm!'' 
Mộ Tuyết vờ nhỏ vài giọt nước mắt tủi thân, hơn nhưng gì cô mong đợi, anh 
không những tha cho cô mà còn vô cùng hoảng hốt. 
'' Đau chỗ nào? Bảo bối, đừng khóc, là do anh không tốt! Lần sau anh sẽ cẩn thận!'' 
'' Cẩn thận cái đầu anh, huhu. Lần nào cũng làm em đau'' 
'' Tiểu Tuyết, em muốn gì mới chịu tha cho anh đây?'' 
Tống Vũ Dực nhẹ nhàng ôm cô vào lòng. 
'' Ngày mai em đi làm lại được không?'' 
'' Không thể!'' 
Tống Vũ Dực đương nhiên biết cô không muốn dựa dẫm vào anh nhưng lần trước khi bắt gặp anh hôn cô, những đôi mắt ghen ghét đã xuất hiện. Anh không thể để cô bị tổn thương được, bọn người đó chắc chắn gây khó dễ cho cô. 
'' 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-bien-thai-toi-yeu-anh/250739/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.