Mạn Giai Khuynh đặt niềm tin vào lần này, cũng quyết định nhận lời.
Mạn Dĩnh Chi khi ấy dường như thật sự vui vẻ, nụ cười xuất hiện thật đẹp mắt, đó chính là nụ cười hạnh phúc.
" dì ấy đặt rất nhiều hy vọng cho cô, hy vọng cô đừng làm dì ấy thất vọng ".
Cô nhìn bà, trong lòng âm thầm nói thêm.
Cô cũng hy vọng là như thế.
Nơi hẹn do Mạn Dĩnh Chi quyết định, khi nhìn xem địa chỉ, là một quán trà quen biết, lúc này Mạn Giai Khuynh mới an tâm.
" cảm ơn con đã giúp dì, Khuynh nhi ".
" không cần, đều là người một nhà, dì không cần cảm ơn con ".
Ngày hôm sau, cô và Đông Túy Mê theo lời dặn đến điểm hẹn, Dục Ưu Hành là tài xế đưa đến, anh lo lắng cho Cô, cũng muốn đi theo, Mạn Giai Khuynh vội ngăn lại:"đừng, dù sao em cũng không đi xa, chỉ cách nhau có mấy bước, em sẽ không sao "
"Năn nỉ " lắm Dục Ưu Hành mới ngồi trong xe chờ.... lúc này cô và Cô nhóc bước vào.
Quán trà rất yên tĩnh, mùi trà thoảng có mùi hương nhàn nhạt bay trong gió vương đến chóp mũi, vừa bước vào, cô đã thấy Mạc Tùy Tuyết đã đến trước, còn phẩy tay với cô.
Mạc Tùy Tuyết thật sự đã thay đổi?.
Hai người ngồi xuống đối diện.
Mạc Tùy Tuyết cười thân mật gọi cô.
" chị, chúng ta gặp nhau rồi ".
Cô nhìn Mạc Tùy Tuyết, nghi vấn:"cô thật sự đã thay đổi?".
Lúc này Mạc Tùy Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-benh-kieu-den-day-hon-cai-nao/3084369/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.