Tiêu Hỷ Nhi mới vừa đính chính lại một tin rất nghiêm trọng, một sự việc làm cô rất sợ hãi.
Mấy ngày trước mẹ Tiêu có cầm tay cô hỏi cô có bạn trai chưa, ngay tức khắc trong đại não Tiêu Hỷ Nhi liền nhớ đến Tiêu Á Ký, cô liền cảm thấy cao đấu hiệu không tốt, cô cứng người gần mười phút, là mẹ Tiêu thấy cô thất thần nên lay cô.
Tiêu Hỷ Nhi mang theo suy nghĩ kinh sợ mà hoàn hồn, lắp bắp nói rằng mình không có, cứng nhắc cầm dâu tây bỏ vào miệng.
Vì sao chứ, vì sao chứ?... tại sao lại nghĩ đến Tiêu Á Ký.
Sợ hãi thật sự nhiều hơn kinh ngạc.
Mẹ nó, dâu chua quá!!!.
Tiêu Hỷ Nhi nhăn mày, bà Tiêu thấy vậy thì thở dài, cũng không muốn ép con gái.
" xem con kìa, ăn từ từ thôi, mẹ không giành với con ".
Trong lòng cô thấp thỏm không yên, Mẹ cô không biết cô bởi vì bối rối mới như thế.
Tiêu Hỷ Nhi cười cười định đi lên phòng, lại nghe mẹ Tiêu nói.
" con gái cũng lớn rồi, nếu không có đối tượng, vậy thì chọn người gần bên cũng tốt lắm, biết không?".
Cô nhìn Bà, không rõ mẹ hôm nay nghĩ gì, c9 cảm thấy hôm nay bà là lạ chọn ai gần nhà cơ?... có sao?.
Bất giác cô lại nghĩ đến Tiêu Á Ký.
Tiêu Hỷ Nhi lại sợ hãi, cái sợ này rất nặng nề làm cô cảm thấy không tốt.
Mẹ đang ám chỉ điều gì?.
Tiêu Hỷ Nhi cũng không muốn nghĩ nữa:" mẹ, con lên phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-benh-kieu-den-day-hon-cai-nao/3084355/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.