" Bà xã ngoan, đừng động...".
Dục Ưu Hành hít sâu, đừng động, nếu không anh sẽ lỡ tay, kìm lòng không đậu mà tạo ra ngoại bân cướp vợ của anh mất.
Nhẫn nại, nhật định phải nhẫn nại.
Nhưng Mạn Giai khuynh đường như không nghe thấy anh nói gì, càng ngày càng khó chịu, cô nhíu mày, hai mắt long lanh nhìn Anh, không hiểu vì sao anh dừng lại.
" A Hành.... em khó chịu ".
Lắp đặt hết rồi... mà lại không chịu khởi hành là ý gì?.
Dục Ưu Hành lại 1 lần nữa suýt kìm lòng không đậu, anh từ môi cô in xuống nụ hôn nồng nhiệt, ngón tay thon dài từ từ thay thế anh an ủi cô, cũng như tra tấn chính mình.
?????
\( ặc... ặc... thái y đâu.... tiếp máu....??????\).
Mạn Giai khuynh thoải mái rên nhẹ, tay bấu víu vào vai anh, công người đón nhận.
Ngón tay anh thật sự thon dài, chạm đến điểm mẫn cảm , làm cô kích thích đến phát khóc.
Nhưng mà, hôm nay cô muốn anh....
Mạn Giai khuynh hít hít mũi, nhìn tên gây chuyện đang chăm chú miệt mài kia, một phen làm liều xoay người đè anh xuống dưới thân.
Hành động chớp nhoáng, anh không nghĩ cô sẽ làm như vậy, vì thế không kịp phòng hờ bị đè xuống.
Mạn Giai khuynh cũng vì hành động này mà thở hắc ra, động tác này làm cho ngón tay anh di chuyển sâu hơn.
" nghịch ngợm, em nằm cho đàng hoàng, anh sắp không chịu được ".
Mạn Giai khuynh bĩa môi :" em muốn anh ".
Cô vẫn cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-benh-kieu-den-day-hon-cai-nao/3084332/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.