Thông qua một nhóm người, Ngô Điềm biết được Lâm San đang sống trong căn hộ Cố Quân Quân mua, và Cố Quân Quân cũng thường xuyên đi ra ngoài mỗi ngày chỉ để thăm Lâm San. Ngọn lửa ghen tuông hừng hực bùng cháy.
Đột nhiên, Ngô Điềm nghĩ về một kế hoạch xấu xa. Cô ta che mặt đến một cửa hàng nhỏ vắng người. Khi bước ra, cô ta cầm một chai paraquat trong tay (paraquat là nhóm chất diệt cỏ).Sau khi mua nó, cô ta bí mật giấu nó trong túi xách.
"Lâm San, sẵn sàng xuống địa ngục đi!"
Ngày hôm sau, Ngô Điềm dậy sớm. Cố Quân Quân qua đêm trong công ty. Cô ta có thể yên tâm đến chỗ Lâm San. Ngô Điềm vui vẻ nhìn vào túi xách và mỉm cười tàn nhẫn.
Căn hộ nơi Lâm San sống không xa. Ngô Điềm bước tới giơ tay gõ cửa. Lâm San đến mở cửa với một cái ngáp dài. Sau khi nhìn thấy Ngô Điềm, cô hơi ngạc nhiên, nhưng chẳng mấy chốc trở về biểu cảm lạnh lùng.
Ngô Điềm đi vào nhìn quanh phòng khách. Giấy dán tường màu vàng bắt mắt, đèn chùm pha lê nhỏ sáng trắng, bàn ăn màu gỗ trông rất ấm áp. Cô ta khụt khịt ngồi thẳng trên ghế sofa. Cô ta nói với Lâm San: "Tại sao cô không nói gì? Dù sao tôi cũng là khách, cô cũng nên rót cho tôi một ly nước chứ?”
Lâm San quá lười biếng để chăm sóc Ngô Điềm, cô rót một cốc nước trắng mát cho cô ta theo ý muốn.
Ngô Điềm uống nước, nhấp một ngụm rồi hắng giọng lên tiếng giận dữ: "Ồ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-bat-luong-co-vo-bi-bo-roi/2808989/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.