Cuộc ẩu đả diễn ra ở một quán bar.
Từng thân người bị quăng qua quăng lại,máu me bê bết khắp sàn nhà.
Vương Hạo nhàn nhã hút thuốc,đôi chân thon dài bắt chéo,khuôn mặt tinh tế soi rọi dưới ánh trăng.
Khói thuốc như một nữ thần,nhẹ nhàng bao bọc,ve vuốt cơ thể hoàn mỹ của anh.
Cảnh chém chém giết giết bên dưới dường như không làm người đàn ông nảy ra chút cảm xúc nào.
Từng đầu lọc dần rơi vãi đầy sàn.
"Anh Hạo! Đã giải quyết xong."
Một người mặc vest đen cung kính cúi đầu.
Vương Hạo đứng dậy.
Đôi chân dài đưa nhẹ,bước ra khỏi quán bar.
-------------
Vương Hạo ngửa đầu vào ghế sau xe.
Đôi mắt thâm trầm khẽ nhắm lại.
Ánh nắng vàng nhảy nhót trên làn da màu đồng,ngũ quan sống động lòng người.
Có lẽ cuộc đời đã quá ưu ái cho người đàn ông này,từ cơ thể hoàn mỹ cho đến cả khí chất kiêu ngạo, cao quý và khả năng thâu tóm nội tâm người khác,anh như một kẻ đi săn,uống máu kẻ khác như một lẽ đương nhiên.Chưa bao giờ anh biết đến từ thất bại viết như thế nào và cuộc đời này khắc nghiệt ra sao mới khiến anh trở nên gái góc đến vậy?
-------------
Dần dần thời gian thấm thoát cũng tới tháng 12,trời bắt đầu giá rét.
Hạ Đồng lười biếng bước ra khỏi nhà vì trong tủ lạnh không còn tí lương thực nào.
Hôm nay là ngày nghỉ, cô mặc chiếc áo len dày màu kem,quần dài da đen,đôi bốt cao đến đầu gối,áo khoác dạ màu đen trung tính.Hạ Đồng luôn rất biết cách chăm chút cho bản thân mình,để khi xuất hiện cô luôn là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-bao-thu-van-kiep-van-yeu-em/68662/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.