***
Hạ Đồng mặc một cái váy trắng sạch sẽ,gương mặt nhỏ chìm trong mái tóc đen nhánh,khiến sắc trắng càng nhợt nhạt hơn,gây cho người đối diện cảm giác thương xót,chỉ muốn ngay tức khắc bao bọc,chở che cho người con gái này.Một vệt nắng nhỏ phủ lên gò má Hạ Đồng,làm lòng Tôn Đằng chợt xao động.
Anh đứng ngay đường mòn nhỏ dẫn vào khu vườn,chần chừ mãi cũng không bước nổi một bước đối diện với cô.
Làm sao đây khi anh phải đem cô giao cho Vương Hạo?
Anh không muốn điều đó xảy ra,nhưng sự trao đổi này lại cứ xảy đến như một điều hiển nhiên mà thượng đế sắp đặt.
Tôn Đằng cười méo mó,khó khăn lắm anh mới gặp được người con gái này,một điểm sáng đặc biệt trong cuộc đời xám ngoét của anh.
Vậy mà...
Ngài đã thấy anh không xứng có được những điều hạnh phúc sao,Ngài muốn tước đi tất cả của anh và đem tất cả đó cho Vương Hạo.
Vương Hạo...
Anh sẽ khiến hắn ta,một ngày nào đó mất tất cả!
Hạ Đồng bước lắt nhắt từng bước nhỏ về phía cây Sứ trắng.Vết thương ở chân cô đã đỡ sưng hơn ban đầu nhưng vẫn chưa thể di chuyển nhanh nhẹn được.
Hạ Đồng tập tễnh đi ra sân vườn,dưới ánh nắng sáng ấm áp của Nam Phi,mái tóc đen nhánh của cô được nhuộm vàng óng ánh,gò má xanh xao cũng nhuận hồng đôi chút.Cô đứng dưới tán cây Sứ trắng,khẽ nhắm mắt hít thở khí trời trong lành nơi đây.
Ngày hôm nay Tôn Đằng sẽ đưa cô trở về Việt Nam.Những chuyện xảy ra ở Nam Phi này,đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-bao-thu-van-kiep-van-yeu-em/2199588/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.