Hạ An An quay sang cánh cửa số bên hông nhà cô không biết được khi ai đó phát hiện nhà cháy thì cô còn toàn mạng hay không nhưng cô không thể ở đây mà chịu chết...
Không chần chừ nữa cô rơi nuoc mắt lấy chiếc màn trên cửa quấn xung quanh bụng cô, luôn miệng xin lỗi cô nhắm thẵng vào bụi cây dưới sân lao mình xuống, Cao Nhân cũng đang len loi bên hông vì quả thật bên dưới chạy rất lớn còn có cả mùi hoá chất nồng nặc kèm với mùi xăng...
Cao Nhân nghe đi đến gần bụi cây thấy cánh tay đưa ra bên ngoài vội chạy lại đỡ lên xem sao...
Khi lật mặt lại hoảng hốt nhưng cũng không dám la lên... Hạ An An đầu đập vào bồn đá to máu trên đầu cô tuông ra cô đã không còn nhận thức nữa...
Cao Nhân biết nơi này không nên ở lâu, vội vàng bế cô đi leo lối mòn của sân sau...
Xung quanh mùi cháy đã lan toả bắt đầu nhiều người chạy lại hô hoán, mấy tên kia cũng thấy căn nhà sắp rụi rồi nên quay xe rời đi...
Căn nhà đã không nữa chạy rụi theo ngọn lữa tàn nhẫn của kẻ rắc tâm hãm hại Hạ An An...
Tô Ngạo Thiên muốn tạo cho cô bất ngờ anh đã không gọi cho cô, sau công việc lên vội chuyên cơ trở về nhà...
Vừa xuống máy bay...
Phía xa trợ lý của Tô Ngạo Thiên đã quỳ xuống chờ sẵn... anh thấy có điều gì đó không đúng...
Ngô Đại Khánh vừa đến vội bước xuống khuôn mặt khẩn trương:' Cậu về rồi, Nhà cậu nhà cậu An An
Ngô Đại Khánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-bao-nuoi-nhan-tinh-hay-chinh-that/867938/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.