Trên đường lúc này đã khuya có bóng dáng 2 cô gái liu xiu bước về... miệng hát hò đôi ba câu
Tôi thấy phía xa có ánh đèn sáng hướbg về mình ngước lên nhìn thì đã thấy Tô Ngạo Thiên đứng đấy
Tô Ngạo Thiên ra lệnh cho thuộc hạ lên dìu lấy Khương Nhã đưa lên nhà... Tôi cũng từ từ đi lại khuôn mặt Tô Ngạo Thiên lúc này lạnh băng anh đưa đôi mắt chim ưng nhìn vào tôi.
Có lẻ từ lúc quen biết với anh ấy đến nay đây là lần đầu tôi thấy khuôn mặt này đôi mắt này nhìn vào mình một cách rét run...
Tôi nhẹ nhàng lay lay cánh tay nhẹ nhàng:' Không phải anh đi ăn với hội bạn sao, lại ở đây...
Tô Ngạo Thiên quả nhiên bị cô mê hoặc không hiểu được mình vẫn đang rất giận mà tại sao lại nghe cô hỏi một câu lại dùng ánh mắt có chút sợ chút đáng thương thì lại muốn ôm cô vào lòng...
' Em đi đâu mà về giờ này, lại còn ăn mặt phong phanh thế này ' Tô Ngạo Thiên nhìn cô hỏi cách nhẹ nhàng không còn khẩu khí giận như khi nãy
. Khương Nhã có chút chuyện nên em an ủi cô ấy gần đây thôi, mặc thế này mà phong phanh á... em tưởng không mặc gì như ở với anh mới là phong phanh.
Giọng điệu của tôi có chút trêu đùa có chút châm chọc, tôi vẫn luôn nhìn thẵng vào anh... tôi biết mình điễm mạnh ở đâu anh điễm yếu ở đâu cứ thế mà nhắm vào
' Em giỏi thế, lại còn trả treo với tôi. Có phải tôi chiều em quá!!! Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-bao-nuoi-nhan-tinh-hay-chinh-that/249216/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.