Mãi mới chạy tới cửa phòng liền vội vã mở cửa chạy tọt vào trong, thở hổn hển dựa trên cánh cửa, lúc này cô mới có cảm giác được sống lại, quả là đáng sợ quá đi, căn nhà này đáng sợ quá!
Cố Mộng Diệp vừa đi vệ sinh xong đi ra ngoài, thật ra phòng hắn cũng có nhà vệ sinh nhưng sợi dây bóng đèn đã bị hư nên bật không lên, vì thế mà hắn mới đi qua phòng vệ sinh chung khác của căn nhà, giải quyết xong bước ra ngoài mở cửa tính đi về ngủ tiếp lại bị tiếng chạy trong đêm làm hắn chú ý, dù sao cũng là đã quá nửa đêm nên căn nhà rất yên ắng, một tiếng động nhỏ cũng có thể nghe được đi, ngay cả cái cửa nhà vệ sinh hắn cố ý mở nhẹ mà còn kêu lớn như vậy, nói cũng có chút buồn cười do ngôi nhà này quá lớn lại nhiều phòng, mà chỉ có một mình Thẩm Nhạc Thần ở nên những căn phòng khác tuy không đóng bụi nhưng do không mở lâu ngày nên nó có chút khó mở.
Cố Mộng Diệp bước ra khỏi cửa thì nhìn thấy cô gái đi về cùng với Thẩm Nhạc Thần đang đứng trước cửa của y, ban nãy đi ngoài không thấy cô ấy giờ lại thấy nhưng là đang trong bộ dạng sợ hãi, khóc lê hoa đái vũ.
Hình như cô ấy đang gọi Thẩm Nhạc Thần mở cửa nhưng người nào đó lạnh lùng chẳng thèm nói hay lên tiếng, để mặc cô ở bên ngoài khóc đến đáng thương, Cố Mộng Diệp đứng trên hành lang âm thầm thiết lập một đống nội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-bao-nuoi-chim-hoang-yen-gay-canh/2991587/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.