Nhìn đồng hồ thấy cũng đã trễ Thẩm Nhạc Thần liền lấy xe đi về nhà, hiện tại có chuyện y cần giải quyết hơn là việc hôn nhân đời người nhảm nhí này.
Thẩm Nhạc Thần về nhà cứ tưởng khi mở cửa sẽ có ánh đèn bên trong hắt ra ngoài, nhưng ngoài dự đoán là chỉ có bóng tối chào đón y, khiến người nào đó luôn sống trong bóng tối của căn nhà này, lại dâng lên một cảm xúc có chút không quen.
Bước vào nhà ngoài sự im lặng ra cũng chẳng còn gì, mọi thứ giống như quay trở về những năm tháng trước, một mình cô đơn tự cảm nhận sự lạnh lẽo một mình luôn phải mạnh mẽ thẳng lưng mà nhìn cuộc sống.
Thẩm Nhạc Thần cứ như theo thói quen ngẩng đầu nhìn lên lầu một, mọi lần chỉ cần y mở cửa vào nhà ngẩng đầu lên thôi sẽ nhìn thấy có người đứng trên đó đợi y về.
Nhưng lần này chẳng có ai cả, chỉ có hành lang u tối bị bóng tối nuốt chửng.
Từ khi nào Cố Mộng Điệp lại trở thành một phần trong cuộc sống của y vậy, lúc đầu vẫn luôn cảnh giác tên này sẽ đâm lén sau lưng bất cứ lúc nào, nhưng từ khi nào, từ khi nào y đã giảm bớt sự đề phòng với người này rồi?
Thói quen đúng là một thứ gì đó rất đáng sợ.
Không được, những gì y trải qua ở kiếp trước không thể vì một chút cảm xúc này phá tan…
Cạch…
“Đi đâu về?”. Thẩm Nhạc Thần đứng ở đầu cầu thang từ trên cao nhìn Cố Mộng Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-bao-nuoi-chim-hoang-yen-gay-canh/2991577/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.