Trưa, Mục Lạc Anh đem cơm đến cho anh, đi bên cạnh cô là tiểu Hiên đẹp trai ngời ngợi...
Vừa đến cửa phòng,cô lại nghe giọng nói phụ nữ, rất êm tai. Hùng hồ đạp mạnh cánh cửa, đôi mắt Mục Lạc Anh hằng lên:"Cô là ai?".
Triều Nhi nhìn cô từ trên xuống dưới, có chút khinh bỉ:"Câu đó tôi hỏi cô mới đúng, tùy tiện vào phòng chủ tịch còn mang theo con, muốn tiếp cận chủ tịch phải không?".
Mục Lạc Anh đặt hộp cơm xuống bàn, khoang tay lại, sắc bén nói:"Là vợ của chủ tịch cũng không được đến sao? Hồ li tinh muốn dạy dỗ vợ chủ tịch?".
Triều Nhi kinh ngạc:"Cô, cô là vợ chủ tịch".
Mục Lạc Anh chán ghét với điệu bộ này:"Ừ".
Mộ Tư Phàm ngồi trên ghế, vui vẻ nhìn cô.
Triều Nhi luống cuống nói:"Xin lỗi, tôi tôi không biết, xin cô bỏ qua cho tôi".
Mục Lạc Anh hừ lạnh:"Cút ra ngoài cho tôi".
Triều Nhi chạy một mạch ra ngoài, tuy vậy trên gương mặt liền hiện ra vài phần nham hiểm.
Mục Lạc Anh ngồi mạnh xuống ghế sofa. Im lặng không nói gì.
Tiểu Hiên đi lại, nói nhỏ vào tai anh:"Baba, mami giận rồi kìa, mau xin lỗi đi".
Mộ Tư Phàm xoa đầu con trai, gọi:"Trợ lí Triệu".
Triệu Nặc Ân bên ngoài chạy vọng:"Chủ tịch cho gọi".
"Cậu dẫn tiểu Hiên đi tham quan Phàm thị đi, khi nào too gọi thỳ dẫ nó đến đây".
Tiểu Hiên nhướng mắt nhìn Triệu Nặc Ân. Anh ta nắm tay bé ra ngoài không quên đóng cửa lại.
Mộ Tư Phàm bước đôi chân thon dài ngồi cạnh cô, cô bực dộc xích người qua, anh nhích gần cô. Cô định nhích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-baba-mami-gian-that-roi/744266/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.