Đến sáng, Hứa Mỹ Lệ mới thức dậy, cả cơ thể đau nhứt, vết hôn hoan ái do Ức Trai để lại khắp người, lúc này Hứa Mỹ Lệ mỉm cười:"Phải nói, kỉ thuật của anh ta thật quả là không tệ".
Cố gắng đứng dậy, Hứa Mỹ Lệ nhìn tờ giấy trên giường, mở ra:"Em ngoan ngoãn ở nhà, dám rời khỏi tôi liền chặt chân em".
Lời nói đi vào não cô ta,cái gì chứ, mình cư nhiên bị giam lỏng sao? Ức Trai này quả thậy quá nham hiểm.
Hứa Mỹ Lệ nhăn nhó tắm sạch sẽ, rồi bước xuống lầu. Hiện tại cô đang ở Hứa gia, tất cả tài sản của Hứa Minh Trì đều được Ức Trai giở trò vào. Nhưng hắn chưa giao lại cho cô ta. Hứa Mỹ Lệ phải thừa cơ tìm ra, tuy bản di chúc là giả nhưng người khác nhìn vào khó mà phát hiện ra. Lại nói, nếu tên Ức Trai kia chiếm giữ toàn bộ thỳ sao? Không mình nhất định phải khiến anh ta đưa ra.
Ức Trai vừa về đến, nhìn vẻ mặt trầm ngâm của Hứa Mỹ Lệ, nói:"Em đang nghĩ về Mộ Tư Phàm?".
Hứa Mỹ Lệ giật mình, cười đùa, ôm.cánh tay hắn:"Nào có, em chỉ nghĩ đến anh thôi".
"Ừ! Ăn cơm ".
Hai người ngồi vào bàn ăn, Ức Trai không nói một lời, Hứa Mỹ Lệ cũng chẳng dám lên tiếng, một lúc sau, hắn mới mấp máp nói:"Sau này bên cạnh Ức Trai này, em dám gọi tên nam nhân khác thỳ đừng trách".
Hứa Mỹ Lệ tỏ ra khó hiểu:"Anh nói vậy, không lẽ em gọi tên ai?".
"Mộ Tư Phàm, em yêu hắn ta lắm đúng không?".
"Em, em không có, em chỉ yêu một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-baba-mami-gian-that-roi/744222/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.