"Này em làm sao vậy"_anh nắm lấy tay cô. Muốn cười nhưng không dám cười.
"Không sao cả"_cô hờn dỗi, hất tay anh, ngồi xuống ghế sofa.
"Anh đang nghe mùi dấm, rất rất là chua"_anh nheo mày.
"Anh, cái tên hôn đãn này, anh không chọc em anh chết à!".
"Tại em ăn giấm quá nhiều thôi".
"Không thèm nói với anh ".
- Cốc cốc.
"Vào đi"_anh lấy lại vẻ uy nghiêm của mình, lạnh lùng nói.
Triệu Nặc Ân bước vào, trên tay anh ta là một số hồ sơ. Anh nheo mày, Triệu Nặc Ân đặt xuống. Cúi chào rồi rời đi.
Vừa bước ra ngoài, giọng nói của anh vang lên:"Trợ lí Triệu, sắp xếp một cuộc họp cổ đông gấp cho tôi".
"Vâng"_Triệu Nặc Ân cung kính nói, trong con ngươi đen láy của anh ta hiên lên vài phần giảo hoạt. Nhưng nó đã bị một lớp kính che đi.Không nói gì nữa.
Nhưng làm sao có thể qua khỏi con mắt sắc bén của cô. Cô cười nhạt. Mình phải điều tra anh ta?!
Sau khi Triệu Nặc Ân đi, Mộ Tư Phàm ngồi vào cái ghế chủ tịch của mình. Bàn tay thon dài cầm lấy một trong nhiều sắp hồ sơ.
Bỗng nhiên đôi mắt anh hiện lên vài tia khó hiểu:"Hồ sơ này là sao?".
Mục Lạc Anh ngồi ăn trái cây, nghe anh hỏi, thản nhiên nói:"Muốn biết về vài nhân viên nữ".
"Làm gì?".
"Còn không phải tên hào hoa như anh sao? Ai cũng mê mẫn, lại nói, đi tuyển nhân viên nữ nhiều như vậy".
"Hôm nay, em ăn rất nhiều giấm rồi đó bà xã"_anh mỉm cười trêu cô gái nhỏ của mình.
"Em mới không thích ăn"_cô bĩu môi nói.
"Hahahaha, bảo bối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-baba-mami-gian-that-roi/744178/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.