"Rào rào".
Một làn nước lạnh buốt đổ vào người cô. Cảm nhận được cái lạnh, cô mơ màng tỉnh dậy. Hiện tại cô bị trói trên ghế, trước mặt là một người phụ nữ đeo mặt nạ và hai tên đàn ông cao to. Thoạt nhìn có thể thấy được một phần nếp nhăn.
Không một chút sợ hãi:"Các người là ai?".
Người đàn bà đeo mặt nạ, nhếch môi, cầm lấy cằm cô:"Kiên cường đấy! Nhưng tôi không thích điều đó".
"Tôi và bà có thù oán gì sao?".
"Chẳng có thù oán gì với tôi, nhưng cô có thù với chị tôi"
"Chị?".
"Đúng là Lâm Đàn".
"Là bà ta kêu cô bắt tôi, và muốn giết tôi".
"Bộp bộp bộp"_Từ ngoài của vang vào tiếng vỗ tay, Lâm Đàn lúc ẩn lúc hiện trước mắt cô. Gương mặt của bà ta hiện lên vẻ tà ác khiến người khác run sợ. Lâm Đàn ngồi vào ghế, mắt nhìn cô, nham hiểm nói:"Rất thông minh, nhưng tôi lại ghét sự thông mình đó của cô".
"Nếu dùng trí không thắng được tôi, lại đổi thành bạo lực, Lâm Đàn bà khiến tôi kinh tởm".
"Chát chát"_Lâm Đàn tức giận, đúng dậy vung tay đánh vào má cô. Khóe miệng hơi rỉ máu, hai má cũng đỏ lên.
Mục Lạc Anh cư nhiên lấy lưỡi mình liếm lấy máu trên miệng, như một con sói khát máu nhìn cô rata đáng sợ. Điều đó cũng làm cho Lâm Đàn và em.gái bà ta run lên, lùi lại vài bước.
Cô không quan tâm là họ đang nghĩ gì về cô? Nhưng cô sẽ nhớ hai bạt tay này. Đôi mắt lạnh hẳn đi, không một cảm xúc:"Đừng để tôi thoát được, nếu không bà đừng mong mình sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-baba-mami-gian-that-roi/255941/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.