Lãnh Nghiêm đứng ở bên ngoài, kiên nhẫn chờ nữ chính của mình, anh rất ítkhi tham gia Party, nhưng lần này không giống với các lần trước, bởi vìanh đã có nữ chính của mình, anh quả thực là hận không thể nói cho toànbộ thế giới biết, chức phu nhân của CEO tập đoàn Lãnh thị đã có chủ.
Anh một thân tây trang màu trắng, trang sức duy nhất là một chiếc đồnghồ Thụy Sĩ; màu trắng được mặc trên người tuyệt không gợi chút cảm giácphàm tục nào, ngược lại đem đến trên người anh một khí chất cao quý mànho nhã, càng làm thể hiện sự hoàn mỹ của con người.
Anh chờmong mà nhìn vào cánh cửa kia, đằng sau đó là người con gái mà anh vẫnluôn khao khát, chỉ qua ngày mai thôi, toàn bộ thế giới này sẽ biết vịhôn thê của Lãnh Nghiêm chính là Hàn Nhất Nhất
Hàn Nhất Nhất ởbên trong nhẹ nhàng đem khóa kéo lên, tóc chải thành búi cao, chiếc váydài màu trắng tôn lên thân thể cao gầy của cô, nhưng phần cổ lại vừa đủthấp, làm lộ ra vẻ đẹp thanh thoát.
Cô có chút mất tự nhiên mà kéo kéo váy lên trên một chút, cho tới khi vừa lòng mới đi ra ngoài.
Hàn Nhất Nhất đứng ở cạnh Lãnh Nghiêm, tay chân có chút luống cuống,lại cảm nhận được ánh mắt nóng rực như lửa đốt của anh, cô lại càng thêm bối rối, cô thật sự chưa thích ứng được hết, chưa thích ứng được vớithân phận và diện mạo của mình bây giờ.
“Nhất Nhất,em thậtđẹp!” Lãnh Nghiêm đã từng gặp qua vô số mỹ nhân, nhưng người có vẻ thanh tân thoát tục như cô là người đầu tiên, bộ dáng ngượng nghịu của côcàng làm cho anh thêm lưu luyến.
Hàn Nhất Nhất được anh khen ngợi, có chút e thẹn mà cúi đầu.
Lãnh Nghiêm đi đến trước mặt cô, cúi đầu ôn nhu nói: “Nhắm mắt lại”
Hàn Nhất Nhất nghe lời nhắm mắt lại, thực vừa vặn né tránh được giây phút xấu hổ này.
Trên da thịt cổ mát lạnh của cô đột nhiên có một đôi tay ấm áp lướt qua, bất chợt, có vật gì đó chạm vào cổ cô.
“Được rồi, giờ em có thể mở mắt ra rồi” Anh kề sát bên tai cô nói, cánh nhẹ tay ôm lấy cô từ phía sau, vô cùng thân thiết mà quyện thành mộtchỗ với cô.
Hàn Nhất Nhất mở mắt ra, chỉ thấy một vòng cổ kimcương màu xanh ngọc trên nền da trắng nõn của cô, phối hợp cùng vớichiếc váy lụa dài trắng cô đang mặc quả thực không gì sánh kịp.
“Thật đẹp” Hàn Nhất Nhất không khỏi cảm thán mà buông lời khen ngợi.
“Đương nhiên, bởi vì em xứng đáng có được tất cả những thứ xinh đẹpđó.” Anh kề sát bên tai cô nói, lực cánh tay càng thêm siết chặt, anhđiên cuồng muốn giữ lấy cô, nhưng anh phải kiềm chế bản thân mình lúcnày không được xúc động.
Hàn Nhất Nhất phát hiện ra cử chỉ nhỏđó, làm bộ sửa sang lại mái tóc một chút, thân thể tiến về phía trướchai bước, ngẫu nhiên quay đầu lại kéo tay Lãnh Nghiêm, khẽ cười nói: “Chúng ta đi thôi”
Lãnh Nghiêm sao lại không biết tâm tư nhỏ này của cô chứ, nhưng anh lựa chọn làm như không biết gì, tại lúc mà cô còn chưa sẵn sàng chấp nhận mình, anh sẽ không cưỡng cầu.
Anh mỉmcười lại với cô, cùng cô sánh bước đi vào trong xe, sau đó cùng đi đếnbữa tiệc, mặc kệ như thế nào, tâm tình Lãnh Nghiêm đều rất tốt, bởi vìHàn Nhất Nhất hiện tại đang ở bên cạnh anh, như vậy đối với anh cũng làmột loại thỏa mãn, mà anh cũng tin tưởng vào tương lai.
“NhấtNhất, anh nhất định sẽ làm cho em yêu anh một lần nữa, nhất định khiếnem lại yêu thương anh!” Lãnh Nghiêm tự tin mà nhủ thầm trong lòng.
Đây là một Party mang tính chất thương mại quốc tế, không chỉ có nhữngngười có quyền lực ở thành phố F tham gia, mà còn rất nhiều người nướcngoài có thế cũng tham gia cùng, mọi người gặp nhau nói chuyện, trongvài buổi tiệc tùng thế này rất có thể kí được hợp đồng làm ăn, cho nênrất nhiều người muốn tham gia, thứ nhất có thể mở rộng quan hệ của chính mình, thứ hai có thể mở rộng phạm vi làm ăn của công ty, thứ ba chínhlà có thể gặp được rất nhiều mỹ nữ, phải biết rằng trong những hoàn cảnh như thế này, bên cạnh một người tham gia có quyền thế đều mang theo một mỹ nữ.
Đàn ông đôi khi cũng thực kì quái, so sự nghiệp, so xe, so khu nhà cao cấp, so tình nhân............Ngay cả trong những buổitiệc thế này cũng so với nhau xem đàn bà của ai đẹp hơn.
Nơi tổ chức yến tiệc đã tụ tập không ít những người thành đạt cùng những vị quan cao cấp.
Hàn Nhất Nhất cùng Lãnh Nghiêm hai người đều một thân trắng tinh, trong nháy mắt hấp dẫn tất cả ánh mắt của mọi người trong Party, ở trong lòng thỉnh thoảng lại phát ra tiếng cảm thán
Ánh mắt của nhữngngười đàn ông nhìn cô thèm nhỏ dãi, đem sự háo sắc che giấu bên trong,nhưng có người không khống chế được mà trực tiếp biểu lộ ánh mắt thẳngthừng.
Lãnh Nghiêm có cảm giác Hàn Nhất Nhất có chút không quen, kiểu mọi ánh mắt đều tụ tập vào mình mà nói, là lần đầu tiên, bởi vì trước kia, mọi người nhìn cô đều là ánh mắt trào phúng cùng khinhthường, mà ánh mắt lúc này đang nhìn cô cũng không làm cho cô có chút dễ chịu nào cả, đăc biệt là ánh mắt háo sắc của những người đàn ông kia.
Lãnh Nghiêm đột nhiên đưa tay mình nắm lấy bàn tay cô, bao bọc bàn taycô trong bàn tay to lớn của mình, khiến cô cảm giác được anh đang ở bêncô, cho cô cảm giác yên tâm.
Hàn Nhất Nhất cảm kích mỉm cười với anh, hai má lúm đồng tiền ngọt ngào lộ ra làm mê say lòng người.
Ở một góc Party, một người đàn ông toàn thân mặc tây trang màu đen taycầm ly rượu, nhìn hai người kia đôi đôi cặp cặp, hận đến nghiến răngnghiến lợi, lực nắm chiếc ly trong tay mạnh đến mức muốn bóp nát nó ra.
“Hạ thiếu, chúng ta cùng khiêu vũ được không, âm nhạc vang lên lênrồi!” Đứng ở bên cạnh hắn là một cô gái mặc một bộ váy dài phục đỏ thẫmtrễ ngực, nũng nịu mà lên tiếng, thân thể cũng gắt gao dán chặt vàongười của người đàn ông.
Hạ Thiên Triệu nghiêm mặt xuống, không nói một lời
Cô gái kia có chút sợ hãi, nhưng cô ta sẽ không bỏ qua cơ hội có thểbám víu vào một người đàn ông như Hạ Thiên Triệu này , có cơ hội cùngvới một nam nhân như Hạ Thiên Triệu, nên đành đem hết tài nghệ lẫn vốnsẳn có ra mà sử dụng.
“Hạ thiếu, hôm nay anh cũng chưanhìn xem người ta thế nào, anh xem em ăn mặc thế này được không?” Cô tanũng nịu, lời nói nhỏ nhẹ yêu kiều, bàn tay như con rắn tìm vào trongtây trang của hắn, nhẹ nhàng vuốt ve, đồng thời hai bầu ngực căng trànnhựa sống dán chặt vào người hắn.
Hạ Thiên Triệu thây Lãnh Nghiêm ôm Hàn Nhất Nhất tiến vào sàn nhảy, khuôn mặt lạnh lùng của hắn càng thêm âm trầm.
Mà tay hắn lại thực thuần thục nâng cằm người đàn bà lên, lộ ra mộtgương mặt thật xinh đẹp, không hổ danh là minh tinh màn bạc, bề ngoàithì ra vẻ ngọc nữ thanh thuần, trong xương cốt lại lẳng lơ không aibằng.
“Diêu Diêu, em muốn khiêu vũ sao?” Biểu tình của hắn nhu hòa đi một ít. Nhưng thanh âm vẫn là lạnh lùng như cũ.
“Được khiêu vũ cùng Hạ thiếu, Diêu Diêu cảm thấy vô cùng hạnh phúc,nhưng điều làm Diêu Diêu cảm thấy vui vẻ nhất chính là được cùng Hạthiếu làm chuyện mình thích.” Thân thể cô mềm mại như nước mà quấn lấytrên người hắn.
Đôi mắt kiều mị của cô ả, không ngừng phóng điện với Hạ Thiên Triệu
Hạ Thiên Triệu sao lại không rõ, đàn bà như thế này chỉ cần nhấc taylên là túm được cả đống, nhưng biểu tối hôm nay, mang theo người đàn bà“thanh thuần ngọc nữ” này theo làm bàn chắn; hắn nhìn cặp đôi kia trênsàn nhảy, bàn tay to lớn dùng sức, đem Diêu Diêu ôm vào trong ngực
“Uhm...........Hạ thiếu thực bá đạo a..........” Thanh âm kiều mị củacô ả vang lên, ra sức gợi tình, chiêu này của cô ả nếu là đối với ngườiđàn ông bình thường, phỏng chừng đã sớm không khống chế được mà xé quầnáo cô ả, hung hăng mà chà đạp.
Hạ Thiên Triệu làm vài điệu xoay người đẹp mắt, đem cô ả tiến vào sàn nhảy
Diêu Diêu ôm chặt lấy cổ hắn, tiếng cười hé ra có chút phóng đãng, tuyrằng không lớn, nhưng cũng đủ để cho người bên cạnh phải đưa mắt sangnhìn.
Cô ả hưởng thụ cái nhìn chăm chú của người khác, đây là chút lòng hư vinh của một minh tinh màn bạc thường có, cô ả còn xinh đẹp trẻ tuổi, vóc người lại hấp dẫn, hơn nữa bên người cô ả lại là mộtngười đàn ông như Hạ Thiên Triệu, cô ả thật sự muốn làm kẻ khác phải đốkị, như thế mới không có lỗi với buổi tối tốt đẹp này.
Lãnh Nghiêm dẫn dắt Hàn Nhất Nhất nhẹ nhàng mà khiêu vũ, cô vẫn luôn bảo trì một chút khoảng cách với anh, nhưng cũng không rời xa quá.
Cô theo tiếng cười nhìn lại, trái tim bỗng nhiên đau đớn, lan tràn ra toàn thân thể.
“Là hắn.....Vì sao hắn lại ở đây?” Trong lòng cô buồn bực chút ít,nhưng sau đó rất nhanh liền hiểu, những bữa tiệc thế này sao có thểthiếu mặt đại thiếu gia giàu có họ Hạ đây.
Cô muốn tránh xa bọn họ, nhưng cuối cùng lại không nhịn được mà nhìn về phía đó.
Chỉ thấy Diêu Diêu đang dán chặt vào người Hạ Thiên Triệu, cả người còn thiếu mỗi một nước dính lên trên người hắn thôi, mà cô ả giống như vôtình mà cố ý chạm trúng mảnh đất bí ẩn nào đó, không ngừng khiêu khíchquyến rũ hắn, ý đồ làm cho hắn mê luyến thân thể cô ả.
Trong lòng Diêu Diêu hiểu rất rõ rằng, cô ả hiểu được những người đàn bà như mình cần cái gì, cô ả sẽ không muốn làm vợ của hạ Thiên Triệu, đốivới cô ả mà nói, hắn có thể cho cô ả được cái cô ả muốn, tiền, địa vịcùng danh vọng.
Mà Hạ thiếu cũng là một người keo kiệt,cho nên cô ả thực nguyện ý đi theo một người đàn ông như vậy, thỏa mãnhư vinh cùng sở thích tiêu xài thả cửa của mình.
“Diêu Diêu trong lòng rất khó chịu....” Cô ả làm nũng, chu cái miệng nhỏ nhắn ra
“Khó chịu thế nào?” Hạ Thiên Triệu đột nhiên tốt bụng hỏi, nhưng khoémắt hắn vẫn liếc về phía Hàn Nhất Nhất, hắn biết cô lúc này đang nhìn về phía này, tay hắn cũng không ngại mà kéo cô ả Diêu Diêu sát vào phíamình, thậm chí còn nhẹ nhàng va chạm.
“Ah............Hạ thiếuthật là xấu........... thật xấu.........” Diêu Diêu bị hành động độtngột của hắn trở nên hưng phấn, giọng điệu cũng vì thế mà trở nên kiềumị. “Tôi xấu làm sao? Xấu cái gì?” Hắn nghiêng người một cái, dùng sứcmà cắn vào tai cô ả, hai tròng mắt vừa vặn nhìn đối diện với đôi mắt âm u lạnh lẽo của Hàn Nhất Nhất.
Một cái nhìn này, làm chotrong lòng hắn càng thêm đau đớn, người phụ nữ hắn yêu ở cách hắn khôngxa, nhưng hắn lại phải làm bộ không biết.
“A............Đau, Hạ thiếu.....anh làm đau Diêu Diêu rồi” Diêu Diêu nũng nịu mà nói nhỏ.
Ở bên cạnh họ có một cặp đôi, người phụ nữ oán hận nhìn chằm chằm DiêuDiêu, trong lòng mắng: “Đồ hồ ly lẳng lơ. Thực TMD lẳng lơ đến tận xương tuỷ” Nói xong liền chủ động xoay người đem người đàn ông bên cạnh cáchxa khỏi Diêu Diêu, bởi vì cô không chịu nổi nhìn người đàn ông của mìnhcứ nhìn chằm chằm người đàn bà lẳng lơ đang uốn éo kia.
*TMD: con mẹ nó.
Khi một đôi kia rời đi, khoảng cách của Hạ Thiên Triệu cùng Hàn NhấtNhất càng lúc càng gần, mù thuốc súng chầm chậm mà lan tràn trong khôngkhí.
Lãnh Nghiêm đang quay mặt sang hướng khác, cho nên không chú ý tới những người khiêu vũ đằng sau mình có Hạ Thiên Triệu.
Hạ Thiên Triệu giống như muốn trả thù việc Hàn Nhất Nhất, càng thêm ra sức mà khiêu khích người đàn bà bên người.
Bàn tay to lớn ở trên lưng của Diêu Diêu vuốt ve, thân thể hắn dán chặt vào thân thể cô ả, ngọn đèn sân khấu càng ngày càng mờ ảo, cũng càngnhiều người bước lên sàn nhảy.
Thân thể hắn đang cố gắngtiến về phía Hàn Nhất Nhất, tay hắn đè lên cặp mông của Diêu Diêu, cô ảcàng thêm chắc chắn mà cảm giác được giờ phút này là Hạ Thiên Triệu có**
“Hạ thiếu.........như vậy.............Diêu Diêu sợ............sẽ khôngchịu nổi.” Thâm âm của cô ả có chút run rẩy, nhưng thân thể ngược lạicàng dính chặt vào người hắn, chỉ hận chỗ này không phải là trên giường.
“Gấp cái gì, thời gian của đêm nay còn rất dài” Thanh âm của hắn rấttrầm thấp, nhưng hắn biết, Hàn Nhất Nhất nhất định sẽ nghe thấy, bởi vìcô để ý hắn, bởi vì sự tồn tại của hắn mà các giác quan của cô hết thảyđều trở nên sâu sắc cùng nhạy cảm.
“Hạ thiếu......thật làxấu..........xấu lắm” Cô ả giả bộ thẹn thùng nói, nhưng hạ thân lạikhông ngừng vặn vẹo, giống như mong muốn được an ủi nhiều hơn.
Thân thể Hàn Nhất Nhất cứng đờ, cô tự nhủ chính mình không cần nghe,nhưng ngược lại càng nghe rõ ràng hơn, sau khi nghe được lại cảm thấykhó chịu cùng ghê tởm.
Cô chỉ còn lại một ý nghĩ trong đầu, chính là rời xa hắn, rời xa hắn cùng người đàn bà ‘trêu lửa’ kia.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]