Trong căn phòng âm u lạnh lẽo sạu mộttrận giằng xé thảm khốc, sau lại khôi phục y nguyên vẻ âm lãnh. Hàn ChíViễn sau khi thỏa mãn thú tính bèn đá cửa bước đi, “Xúi quẩy!”Thân thể Hàn Phong chảy ra một vũng máu nhỏ, thân thể của nàng kịch liêt run rẩy, mắt trợn lớn.Hàn Nhất Nhất nhỏ bé dùng sức mà hướng phía về phía mẹ nó bò tới. Trong mắt nó toát ra lo lắng cùng sợ hãi.“Mẹ! Mẹ!” Nó nhỏ giọng la lên, đem quầnáo bị ném ở một bên đắp lên cơ thể lõa lồ của mẹ, vết máu trên thân thểmẹ khiến nó sợ hãi.“Mẹ, mẹ đừng dọa Nhất Nhất, mẹ đừng làmcon sợ” Mẹ bị chảy máu làm sao bây giờ? Bàn tay nhỏ bé của nó dính đầymáu. Sau đó nó sợ tới mức mất hồn thiếu chút nữa ngất xỉu.Nó nhào tới trên người mẹ mà càn rỡ khóc lớn lên: “Oa, oa”Hàn Phong vô lực đem Nhất Nhất ôm ở trước ngực, nước mắt từ hốc mắt trào ra.Sau một hồi, Hàn Phong mặc xong quần áođem Nhất Nhất cẩn thận ôm vào lòng, kiểm tra vết thương trên mặt HànNhất Nhất, may mắn, không sâu lắm chỉ cần rửa sạch là được, vết thươngcủa trẻ con rất dễ liền da.Nhìn vết thương kia Hàn Phong có chút do dự.“Mẹ, có phải Nhất Nhất là người rất đáng ghét hay không? Đại tiểu thư chán ghét con, ngay cả cha cũng chán ghétcon.” Nhất Nhất nhỏ giọng mà mân miệng nói.“Nhất Nhất, đại tiểu thư chán ghét bộdạng xinh đẹp của con, mẹ cũng chán ghét bộ dạng xinh đẹp của con.” Thời điểm nói lời này, Hàn Phong lạnh lùng đến mức dọa người.Hàn Nhất Nhất có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao/28510/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.