Bím tóc của Uông Giai Vi còn chưa kịp vung đến, Hạ Thiên Cơ cũng đã gắt gao bắtlấy, không chút lo sợ mà đối diện với đôi mắt xinh đẹp đầy phẫn nộ củanó.“Hạ ThiênCơ, tên hỗn đản nhà ngươi!” Uông Giai Vi dùng sức muốn rút lại bím tóctừ trên tay cậu. Nhưng nó càng dùng sức cậu càng đắc chí nắm lại.“Tuy tuổicòn nhỏ nhưng thực sự không thể ngờ được tâm địa ngươi lại ác độc nhưthế, đã đánh người còn xúi bậy những đứa trẻ khác làm theo ngươi.” HạThiên Cơ nghĩ đến bản thân cậu tuy rằng không phải là đứa trẻ ngoan, thế nhưng cậu chưa bao giờ lại khi dễ em gái của mình, trái lại cậu càngyêu thương nhiều hơn. Dĩ nhiên, cậu cũng sẽ không đi khi dễ người hầutrừ phi bọn họ phạm sai lầm hoặc đe dọa đến cậu.“Ngươi làkẻ nào? Chuyện của ta, ngươi dựa vào cái gì mà quản ta Nhanh buông tayra, tên hỗn đản nhà ngươi!” Uông Giai Vi the thé kêu lên.Chẳng quaHạ Thiên Cơ chỉ nhìn chằm chằm vào nó. Cậu như muốn nhìn thấu nội tâmnó. Đôi mắt sâu thẳm mang theo sự xâm lược của cậu làm chấn động sâu sắc đến trái tim nhỏ bé của Uông Giai Vi.“Nhất Nhất, bạn thế nào rồi?” Uông Giai Trừng cảm thấy thân thể của nó đang run lẩy bẩy, gắt gao mà ôm lấy nó, bất an hỏi nó.“Tôi khôngsao đâu, nhị tiểu thư!” Nó cố gắng mở mắt ra. Chính là tuyết bay đầytrời, tiểu thần tiên ở trước mắt bay qua bay lại nhiều thật nhiều, vìsao nó lại cảm thấy bọn họ tới để tìm nó chơi đùa?Nhìn thấyánh mắt mơ hồ của Hàn Nhất Nhất, Uông Giai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-ba-dao/28506/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.